“Những điểm phát sáng trên bản đồ là tọa độ long mạch của đại lục!”
Diệp Bắc Minh hỏi: “Thế giới Chân Võ cũng ở bên trong ư?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Phí lời, đương nhiên là ở bên trong rồi”.
“Không chỉ là thế giới Chân Võ, tọa độ long mạch của thế giới Cao Võ cũng ở bên trong”.
“Để tôi xem xem, vị trí của thế giới Chân Võ có lẽ là…”
Advertisement
Một lát sau.
Ý thức của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chỉ về điểm sáng vị trí đuôi rồng!
Một vị trí vô cùng ảm đạm: “Chính là nơi này!”
Diệp Bắc Minh phát hiện.
Advertisement
Điểm sáng càng ở vị trí đuôi rồng càng ảm đạm.
Điểm sáng càng gần vị trí đầu rồng lại vô cùng chói mắt!
Gần như tập trung lại với nhau!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu nhóc, cậu sắp phát rồi!”
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Ồ?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận nói: “Cậu nhóc, cậu đừng tỏ thái độ dửng dưng như vậy”.
“Bản tháp nói với cậu, long mạch của một thế giới đại diện cho khí vận của cả thế giới!”
“Nếu cậu hấp thụ tất cả khí vận long mạch của những thế giới này, thì cậu sẽ là người có thực lực mạnh nhất thế giới tam thiên!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh chấn kinh: “Tiểu tháp, ông đang đùa phải không?”
“Hừ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hừ lạnh lùng một tiếng: “Bản tháp cần đùa với cậu chắc?”
“Thứ này thực sự cực kỳ nghịch thiên, năm đó chủ nhân đầu tiên của tôi cũng không có cơ hội lấy được vật này”.
“Không ngờ lại lưu lạc đến đại lục Chân Võ!”
Diệp Bắc Minh càng kinh ngạc hơn!
Thứ mà chủ nhân đầu tiên của tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng không có được.
Lúc này lại ở ngay trước mặt anh!
“Tiểu tháp, thứ này thực sự cường mạnh như vậy ư?”, Diệp Bắc Minh vẫn hơi khó tin.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc nịch: “Phí lời, thứ này mạnh vô địch!”
“Có điều, đối với cậu của hiện tại, cũng không có tác dụng lớn lắm”.
“Đợi cậu đạt đến cảnh giới Giới Vương sẽ hiểu sự cường mạnh của vật này!”
Cảnh giới
Giới Vương?
Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm.
Với cảnh giới hiện tại của anh, suy nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng.
Giơ tay trực tiếp cất Long mạch đồ thế giới Tam Thiên vào trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Đồng tử của Diệp Tiêu Tiêu co lại: “Anh thực sự là huyết mạch của nhà họ Diệp thượng cổ ư?”
Diệp Bắc Minh đứng ở đó: “Cô đang điều tra tôi?”
“Xem ra là đúng rồi”.