Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2556: "Dừng lại cho tao!"



 

"Tổng cộng có sáu cảnh giới nhỏ!"  

 

"Cậu mẹ nó một tiếng tăng ba cảnh giới lớn, tổng cộng mười cảnh giới nhỏ!"  

 

"Trước nay chưa có ai trâu như cậu!"  

 

Diệp Bắc Minh cười nói: "Thăng lên mười cảnh giới nhỏ, tôi có thể lần mở ra tháp Càn Khôn Trấn Ngục không?"  

 

"Có thể!"  

  Advertisement

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu.  

 

"Được, mở tầng thứ hai mươi lăm!", Diệp Bắc Minh nói.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại không có bất kỳ hành động nào: "Tiểu tử, ta nhắc nhở ngươi một câu".  

 

"Ngươi có thể liên tục mở mười tầng tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hoặc là tùy ý chọn một bảo vật trong bảo khố của bổn tháp mang đi!"  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh nhướng mày: "Tùy trọn một bảo vật sao?"  

 

"Chọn thế nào?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười thần bí: "Trong bảo khố của bổn tháp, cậu tiến vào đó tùy ý lựa chọn!"  

 

"Nhưng mà, cậu lựa chọn bảo vật, bảo vật cũng sẽ lựa chọn cậu!"  

 

Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại: "Có ý gì?"  

 

"Rất đơn giản!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nếu như cậu lựa chọn một bảo vật mà nó lại không lựa chọn cậu!"  

 

"Thì cậu không thể nào chọn món thứ hai, hơn nữa còn mất cơ hội này."  

 

Diệp Bắc Minh mắng: "Đm, vậy há chẳng phải tôi sẽ tay không ra về sao?"  

 

"Còn lãng phí cơ hội mở tầng mười tháp Càn Khôn Trấn Ngục sao?"  

 

"Có thể nói như vậy".  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười nói.  

 

Diệp Bắc Minh im lặng.  

 

Công pháp thì anh có Cửu Thiên Thần Ma Quyết, Thiên Ma Cửu Biến, Long Đế Quyết, Bất Diệt Kim Thân Quyết!  

 

Đều là võ kĩ không cấp bậc, tuyệt đối nghịch thiên!  

 

Binh khí thì anh có kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, Thần Ma Liêm Đao, kiếm Đoạn Long !  

 

Đặc biệt là tháp Càn Khôn Trấn Ngục và kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng nổi tiếng, tạm thời chưa có thứ gì có thể vượt qua nó!  

 

Võ kĩ không cần, vũ khí cũng không có nhu cầu!  

 

Đánh cược một lần vậy!  

 

"Tôi quyết định sẽ đến bảo khố xem thử!"  

 

"Được!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không dài dòng.  

 

Một cánh cửa khổng lồ đột nhiên xuất hiện.  

Diệp Bắc Minh bước vào trong, lại tiến vào một không gian hỗn độn.  

 

 

Bảo vật nhiều như sao nhanh chóng lướt qua!  

 

 

Anh đưa tay ra không trung túm lấy một bảo đao màu đỏ!  

 

 

"Vèo!"  

 

 

Anh lại bị cây đao đó mang bay ra ngoài!  

 

 

"Dừng lại cho tao!"