Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2558: Cánh tay rời khỏi cơ thể!



 

 Một ông già mắt tam giác!  

 

Con mắt như mắt ưng liếc qua chín mươi chín ngọn long sơn!  

 

"Đây chính là địa chỉ cũ của nhà họ Diệp của Hoa tộc năm đó sao?"  

 

Ông già mặc áo xám hơi giật mình: "Quả nhiên có chút kinh khủng!"  

 

"Dù long mạch bị rút đi, nhưng vẫn có cảm giác khí thế ngưng tụ!"  

  Advertisement

"Nếu những long mạch đó vẫn còn, nhà họ Diệp đã quật khởi từ lâu rồi!"  

 

Ông già mắt tam giác bên cạnh cười nhạt: "Hừ, một gia tộc ở thế giới võ đạo thấp, tọa lạc giữa chín mươi chín ngọn long sơn thì thế nào?"  

 

"Không phải vẫn bị diệt đó sao!"  

 

"Đám sâu kiến này, không tạo nổi sóng gió đâu!"  

  Advertisement

Người đàn ông mặt chữ điền đầy lạnh lùng: "Đừng nói nhảm nữa, trực tiếp đi vào thôi!"  

 

"Lấy đầu Diệp Bắc Minh, không tha những kẻ khác!"  

 

Ông ta vừa dứt lời, một đạo kiếm khí kinh khủng màu đen quét thẳng tới trước mặt ông ta!  

 

"Cẩn thận!"  

 

Ông già mặc áo xám và ông già mặt tam giác đồng thanh.  

 

Người đàn ông mặt chữ điền nhanh chóng né tránh, nhưng vẫn bị kiếm khí đánh trúng cơ thể!  

 

"Phụt" một tiếng, huyết vụ nổ tung!  

 

"A..." Người đàn ông mặt chữ điền kêu thảm thiết, nửa người đã biến mất.  

 

Thoi thóp, đã sắp chết!  

 

Nếu không né được kiếm đó, có phải ông ta đã chết rồi không?  

 

"Ai đó?"  

 

"Ai?"  

 

Ông già mặc áo xám và ông già mắt tam giác biến sắc mặt, tiến lên cầm máu cho người đàn ông mặt chữ điền.  

 

Đồng thời.  

 

Họ cũng khiếp sợ nhìn về hướng kiếm khí đánh tới!  

 

Một thanh niên đi ra từ trong đêm tối.  

 

Ở chỗ tối, một đôi mắt nhìn thấy thanh niên kia đi ra thì co rút lại.  

 

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nói: "Các người là người nhà họ Lâm sao?"  

 

"Báo thù cho Lâm Dật hả?"  

 

Ông già mắt tam giác quát lớn: "Nhà họ Lâm chó má!"  

 

"Thằng khốn, mày lại dám đánh lén bọn tao? Chết đi cho ông!"  

 

Thậm chí lão ta còn lười hỏi Diệp Bắc Minh là ai, chỉ là một kẻ cảnh giới Thần Vương sơ kì thôi!  

Cuồng phong nổi lên đầy trời, một bước đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh, bàn tay tàn bạo vỗ xuống đầu anh!  

 

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng, anh giơ tay lên bắt lên cổ tay ông già mắt tam giác.  

 

 

Dùng sức xé!  

 

 

"Xẹt" một tiếng, máu tươi phun ra!  

 

 

Cánh tay rời khỏi cơ thể!  

 

 

Ông già mắt tam giác đau đớn vặn vẹo cả khuôn mặt, hoảng sợ lui về phía sau: "Mày... Rốt cuộc mày là ai?"