Hai mắt Diệp Thanh Lam đỏ bừng, tràn ngập tơ máu: "Thẩm Thiên Quân, nhà họ Diệp với cậu không oán không thù!"
"Nếu như cậu không có ý định với con trai của tôi, tôi cũng sẽ không đối địch với cậu!"
Thẩm Thiên Quân cười đầy nghiền ngẫm: "Tôi nghĩ bà đang hiểu lầm rồi, tôi không có bất kỳ hứng thú gì với con trai của bà".
Diệp Thanh Lam thở phào nhẹ nhõm.
Giọng nói của Thẩm Thiên Quân tiếp tục truyền đến: "Tôi chỉ muốn long mạch trong cơ thể con trai bà mà thôi!"
"Bà cố gắng nói chuyện với con trai của mình, bảo cậu ta quỳ gối trước mặt tôi, hai tay dâng lên long mạch!"
"Tôi sẽ cân nhắc tha cho cậu ta một mạng, sao hả?"
Tạch!
Diệp Thanh Lam phun ra hai chữ: "Nằm mơ!"
"Ồ".
Chữ "Ồ" trong miệng Thẩm Thiên Quân vừa dứt.
Hắn ta lập tức xuất hiện trước người Diệp Thanh Lam: "Rượu mời không uống, vậy bà đi uống rượu phạt đi!"
Con ngươi Diệp Thanh Lam co rụt lại!
Tốc độ quá nhanh!
Bà chợt phản ứng lại, long mạch ngưng tụ, chuẩn bị liều chết với Thẩm Thiên Quân.
"Muốn giết tôi? Bà đang nghĩ gì thế?"
Mặt mũi Thẩm Thiên Quân tràn ngập nghiền ngẫm.
Hắn ta duỗi tay, đè xuống phía Diệp Thanh Lam!
Phụt!
Một sức mạnh cực kỳ khủng bố nghiền ép xuống, Diệp Thanh Lam không có sức lực phản kháng.
...
Đầu gối bà hung hăng nện xuống sàn gạch, máu me be bét!
Đồng thời, một tay Thẩm Thiên Quân tóm lấy Long Tích của Diệp Thanh Lam, nắm chặt một đầu long mạch!
Ầm!
Máu tươi bắn tung toé!
Hắn ta cứ thế mạnh mẽ rút long mạch ra khỏi cơ thể Diệp Thanh Lam!
"A..."
Diệp Thanh Lam kêu lên thảm thiết, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên trắng bệch như tờ giấy.
Diệp Bắc Minh nhìn thấy cảnh này thì tức sùi bọt mép: "Mẹ!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc, đừng nên phân tâm!"
"Hấp thu long mạch trước đã!"
"Đù! Đù! Đù má!"
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Còn tiếp tục như vậy nữa, mẹ tôi sẽ chết!"
"Tháp nhỏ, tôi không hấp thu nữa, tôi muốn giết thằng chó này!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc, hiện tại là thời khắc mấu chốt, bản tháp không đồng ý!"
Một sức mạnh ập tới, ngăn cách tất cả cảm giác đối với bên ngoài của Diệp Bắc Minh!
"Chủ mẫu!"
Mười sư tỷ đỏ mắt, đang muốn xông lại.
Diệp Thanh Lam gầm lên: "Không được qua đây, bảo vệ Minh Nhi không bị ảnh hưởng!"
Thân thể mềm mại của mười vị sư tỷ run lên, rồi dừng lại.