Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2822: "Thái Cổ Kim Thư là chìa khoá mở ra Thần miếu!"



 

 Lão tổ nhà họ Vạn lập tức buông tay, cấp tốc lùi lại!  

 

Phần Thiên Chi Diễm mãnh liệt ập tới, trực tiếp cắn nuốt lão tổ nhà họ Vạn!  

 

Lão tổ nhà họ Vạn điên cuồng giãy giụa: "Á... Cứu mạng, đừng mà..."  

 

Sau một hô hấp.  

 

Lão tổ nhà họ Vạn hoàn toàn bất động, trên mặt đất lưu lại một đống tro tàn hình người!  

 

Đôi mắt đẹp của Hạ Nhược Tuyết chấn động: "Một người cảnh giới Chân Linh, này... cứ thế mà chết rồi?"  

 

..  

 

"Lão tổ!"  

 

Những người còn lại của nhà họ Vạn nhìn thấy cảnh tượng này thì bị dọa bay ba hồn bảy vía, chạy ra khỏi cung điện bằng đá!  

 

Diệp Bắc Minh đuổi theo, tiếng rồng ngâm vang lên.  

 

Mười mấy mảnh sương máu nổ tung!  

 

Anh quay người, đi về phía Vạn Trường Thanh.  

 

Con ngươi Vạn Trường Thanh điên cuồng co rụt lại, hoảng sợ lùi về sau, chỉ vào Diệp Bắc Minh và quát: "Cậu... Cậu không được qua đây, tôi đến từ nhà họ Vạn của gia tộc Thái Cổ!"  

 

"Cậu Diệp, cầu xin cậu đừng giết tôi..."  

 

"Tôi biết sai rồi!"  

 

Vạn Trường Thanh quỳ xuống, điên cuồng đập đầu xuống đất!  

 

Dù anh ta là cảnh giới Giới Chủ đỉnh phong, giờ phút này cũng chỉ muốn cầu xin Diệp Bắc Minh tha cho anh ta một mạng!  

 

Diệp Bắc Minh bước tới như Tử thần!  

 

Vạn Trường Thanh thấy dập đầu không có tác dụng, chỉ đành la lớn: "Cậu Diệp, chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi sẽ nói cho cậu một bí mật của chiến trường Thái Cổ!"  

 

Cuối cùng.  

 

Diệp Bắc Minh dừng bước lại: "Nói nghe xem nào".  

 

Vạn Trường Thanh vô cùng vui mừng, như tóm được rơm rạ cứu mạng: "Đại nhân, cậu biết Thái Cổ Kim Thư không?"  

 

Diệp Bắc Minh ngoài ý muốn: "Thái Cổ Kim Thư?"  

 

Vạn Trường Thanh khá khiếp sợ: "Xem ra đại nhân đã biết đến vật này, tôi vốn còn muốn giải thích qua cho đại nhân về nó".

"Hiện giờ xem ra là không cần!"  

 

"Đại nhân, nhà họ Vạn chúng tôi đã phá giải được bí mật của Thái Cổ Kim Thư!"  

 

Diệp Bắc Minh lại càng bất ngờ: "Gì cơ? Một tờ Thái Cổ Kim Thư của nhà họ Vạn đâu?"  

 

Vạn Trường Thanh vội vàng đáp: "Ở trong tay của lão tổ, nhưng lão tổ đã..."  

 

Anh ta nhìn thoáng qua tro cốt của lão tổ nhà họ Vạn: "Đã hóa thành tro bụi..."  

 

Diệp Bắc Minh vung tay một cái, một cơn gió mạnh thổi tan tro cốt của lão tổ nhà họ Vạn.  

 

Một trang sách vàng óng lẳng lặng nằm trên mặt đất!  

 

Một cỗ chân nguyên cuốn lên Thái Cổ Kim Thư, rơi vào trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

Ngoài chữ viết bên trên ra, nó giống y như đúc tờ Thái Cổ Kim Thư trong tay anh: "Bí mật của Thái Cổ Kim Thư là gì?"  

 

Vạn Trường Thanh liếc mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết: "Đại nhân, tôi chỉ có thể nói bí mật này cho một mình cậu!"  

 

"Mời ngài ghé lại gần đây!"  

Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua Hạ Nhược Tuyết, đưa tai tới gần Vạn Trường Thanh.  

 

 

"Bí mật của Thái Cổ Kim Thư chính là..."  

 

 

...  

 

 

...  

 

 

"Thái Cổ Kim Thư là chìa khoá mở ra Thần miếu!"  

 

 

Thân thể Diệp Bắc Minh khẽ động: "Chìa khóa mở ra Thần miếu?"