Cô gái lặng lế chờ đợi.
Bỗng nhiên, cánh cửa màu đen chấn động, một bóng hình với đôi mắt đỏ bừng xông ral
“Tìm được đại sư tỷ cửa anh chưa?”, cô gái mỉm cười.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Cô lừa tôi, thần hồn của đại sư tỷ tôi vốn không ở trong đài đoạn hồn!”
Cô gái mặt biến sắc: “Cái gì? Không phải chứ?”
“Trong đài đoạn hồn có hàng vạn thần hồn, chẳng lẽ anh đã tìm toàn bộ một lượt?”
Diệp Bắc Minh vô cùng nóng nảy: “Phí lời, tất cả thần hồn đã bị nuốt chứng rồi!”
“Tôi chắc chăn không có bóng dáng của đại sư tỷ, rốt cuộc là thế nào?”
“Chẳng phải cô nói thần hồn của đại sư tỷ tôi chắc chắn ở trong đài đoạn hồn sao?”
Tiến lên một bước, trực tiếp chém trước người cô gái! Một luồng khí tức nóng rực ập đến!
Cô gái lùi lại một bước theo bản năng, lão Thẩm trực tiếp ra tay: “Nhóc con, tránh xa tiểu thư ral”
“Cút!”
Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng, xông đến lão Thẩm lao lên chém một kiếm!
Dưới toàn lực bùng phát, lão Thẩm bị đánh bay đi!
Diệp Bắc Minh tóm chặt cổ tay của cô gái: “Nói mau, cô lừa tôi phải không?”
Anh không thể chấp nhận sự thực này: “Thần hồn của đại sư tỷ tôi hoàn toàn tiêu tan thật rồi sao? Nói!”
Cô gái cũng bị dọa sợ, không ngờ Diệp Bắc Minh kích động như vậy.
“Không thể nào!”
“Chỉ cần người chết trận trên đài đoạn hồn, thần hồn chắc chắn sẽ bị hút vào trong đài đoạn hồn!”
Cô gái đưa ra một cánh tay khác chỉ lên trời: “Ngư Thất Tình tôi xin thề, nếu tôi cố ý lừa anhl”
“Trái tim võ đạo của tôi sẽ tan vỡ, toàn thân nát rữa, bị ngũ lôi đánh chết!”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh lại: “Vậy cô nói xem tại sao lại như vậy?”
Cô gái do dự một lúc.
Như nghĩ đến điều gì, nhìn sang ông lão bên cạnh: “Lão Thẩm, chẳng lẽ...”
Đồng tử của lão Thẩm co lại: “Không thể nào!”
“Các người lại đánh đố gì thế hả?”
Diệp Bắc Minh cau mày thật chặt.
Đôi mắt của Ngư Thất Tình nghiêm trọng: “Cho dù không thể nào, nếu thần hồn của đại sư tỷ của cậu Diệp không ở trong đài đoạn hồn!”
“Vậy chỉ có một khả năng!”