Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3623: Tại sao?



“Gì cơ?”

Trái tim của bọn họ lập tức chìm xuống đáy vực sâu. “Tại sao?”

Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ đỏ hoe mắt.

Chu Băng Dao nức nở hỏi: “Anh Trương, chẳng phải ban đầu chúng ta đã thống nhất rồi hay sao?”

Lê Mộng Ly ngơ ngác: “Đúng vậy, anh Trương, anh đã đồng ý sẽ che chở cho chúng tôi rồi mài”

Trương Vân Phi cười tươi, lắc đầu không chút nể nang: “Cảnh giới của mấy người quá thấp, cảnh giới Đế thì là thứ rác rưởi gì chứ?”

“Liệu mấy người có thể kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy ở cửa thứ hai đây? Một đám rác rưởi thì có được tích sự gì?”

“Tôi che chở cho các người chẳng khác nào lãng phí sức mạnh của mình!”

Trong lòng bọn họ ngập tràn tuyệt vọng!

Cả nhóm không nhịn được đưa mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Mười mấy người nhà họ Diệp, nhà họ Cổ đều đã được Diệp Bắc Minh che chở vô điều kiện!

Còn chỗ dựa mà bọn họ tìm được thì lại từ chối bọn họ vào thời khắc mấu chốt! Chẳng lẽ bọn họ sẽ bị loại thật ư?

“Lê Mộng Ly, tất cả là tại cô!”

Nét mặt Chu Toàn lộ vẻ không cam lòng: “Nếu không phải tại cô thì chúng tôi đã được Diệp sư đệ che chở rồi!”

Hạ Nhân Kiệt chửi ầm lên: “Con điếm, mày hại tao rồi... Ước mơ của đời tao là được lên Thần Giới!”

Mã Phi Vũ chỉ thẳng tay vào mặt Lê Mộng Ly: “Đù! Con khốn...”

“Không!”

Ba người hét lên một tiếng hết sức không cam lòng, không kiên trì nổi nữa, nằm rạp xuống đất.

Biến mất!

Hầu Tử nhổ nước bọt: “Mẹ kiệp, bọn phản bội, bị loại là đúng rồi!"

Chu Băng Dao thấy vậy lập tức lao tới chỗ Trương Vân Phi, quỳ mọp dưới chân anh ta: “Anh Trương, xin anh hãy giúp tôi!”

“Dao Nhi... Dao Nhi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho anhl”

Chu Băng Dao lo Trương Vân Phi không hiểu ý của mình. Cho nên cố ý nhấn mạnh: “Là bất cứ chuyện gì!” Trương Vân Phi ngẩn người.

Nhan sắc của Chu Băng Dao không thua gì Lê Mộng Ly, cả hai đều cực kỳ đẹp!

Nhưng rõ ràng trên người Lê Mộng Ly có thêm một chút kiêu ngạo!

Nếu như có thể, Trương Vân Phi thích Lê Mộng Ly quỳ gối dưới chân anh ta, cầu xin anh ta hơn!

“Tôi còn thiếu một người hầu, cô có bằng lòng làm người hầu của tôi không?”, Trương Vân Phi cười giả dối, hỏi xong còn liếc mắt nhìn Lê Mộng Ly một cái.