Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3642: Ôm liền suốt bảy ngày trời



Cừu Kiêu mỉm cười, nhắc nhở: “Có rất nhiều người đang nhìn đấy, cẩn thận một chút!”

Giang Nhiên đành phải nuốt cơn giận tột độ xuống, khẽ gật đầu: “Được!”

Con ngươi lạnh giá của anh ta nhìn Trần Vạn Lê: “Thăng ranh Diệp Bắc Minh đó đâu rồi? Cậu ta đang ở đâu?”

Trần Vạn Lê như thể được đặc xá, dẫn hai người tới trước màn hình thủy tinh.

Ông ta chỉ tay vào màn hình nói Tên phế vật này chính là Diệp Bắc Minh!”

Đôi mắt của Giang Nhiên lập tức khóa chặt thanh niên trên màn hình!

Cừu Kiêu đứng bên cạnh chỉ nhìn lướt qua Diệp Bắc Minh rồi đột ngột tập trung nhìn vào Nguyễn Thanh Từ đứng bên cạnh!

Con ngươi của anh ta đột ngột thu nhỏ lại: “Đùi Kia là vị hôn thê của tôi!”

Vị hôn thê?

Mọi người sững sờ.

Nguyễn Thanh Từ là vị hôn thê của Cừu Kiêu?

“Đùi Đù!"

“Đù má... Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra ở đó?” “Tại sao vị hôn thê của tôi lại đi cùng với cậu ta?”

Cừu Kiêu như thể nổi điên, xông tới chỗ Trần Vạn Lê, túm chặt cổ ông ta!

Trần Vạn Lê gần như ngạt thở!

Đôi mắt Cừu Kiêu đỏ bừng, anh ta quát ầm lên: “Nói đi! Ông mau nói đi!"

“Tại sao vị hôn thê của tôi lại đi cùng với cậu ta? Hơn nữa còn trai đơn gái chiếc ở chung trong một hang?”

“Có phải bọn họ đã làm gì rồi không? Nói mau!” “Mẹ kiếp, ông mau nói đi!”

'Thấy Cừu Kiêu đột nhiên nổi điên!

Tất cả mọi người đều sợ điếng người!

Khóe môi Giang Nhiên giần giật!

Thế mà anh còn bảo tôi phải chú ý à? Thế anh thì sao?

Trần Vạn Lê trợn ngược mặt, thở không ra hơi: “Sư huynh Cừu Kiêu... Tôi... Khụ khụ...”

“Tôi không thở được...”

“Đù!"

Cừu Kiêu nhấc bổng Trần Vạn Lê lên rồi ném mạnh xuống đất: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nếu như ông không giải thích rõ ràng!”

“Tôi sẽ giết cả nhà ông!”

'Tròng mắt của Cừu Kiêu gần như nổ tung!

Trần Vạn Lê nằm dưới đất thở thoi thóp trả lời: “Sư huynh Cừu Kiêu, tôi cũng không biết bọn họ đã làm gì hay chưa!”

“Điều duy nhất tôi biết là Diệp Bắc Minh ôm theo cô Nguyễn, bị Giới Long Vương truy sát!

“Ôm liền suốt bảy ngày trời...”

“Bảy ngày!”

Con ngươi của Cừu Kiêu thu nhỏ lại, ở trong mắt anh ta, ngoại trừ hung dữ và tàn bạo ra thì không còn gì khác!