Tai của Thanh Anh, Hồng Anh khẽ động đậy. Như có người truyền âm!
Liền sau đó, hai người cùng gật đầu: “Được, anh đã lựa chọn như vậy, chúng tôi không cần nhiều lời”.
“Tùy anh, anh có thể gia nhập thế lực khác!” Nói xong, quay người bỏ đi. Cả đài Phong Thần tĩnh lặng!
“Đáng tiếc, tên nhóc này đã phí một lần cơ hội một bước lên trời!"
“Đó là điện Thần Hoàng đó, tôi ở thần giới bao nhiêu năm nay cũng không nghe nói có người từ chối gia nhập điện Thần Hoàng!”
“Ôi mẹ ơi, cơ hội mà bao nhiêu người cả đời cũng không có được, mà tên nhóc này lại từ chối?”
“Vãi.."
Đám thần sử này tức đến dậm chân!
Các võ giả khác, tuy không hiểu điện Thần Hoàng có nghĩa là gì!
Nhưng cũng biết Diệp Bắc Minh đã từ bỏ cơ hội một bước lên trời!
Trong lúc mọi người thấy đáng tiếc, hai giọng nói sợ hãi vang lên: “Anh... anh muốn làm gì...”
Soạt! Ánh mắt của mọi người đều dồn qua.
Chỉ thấy, Diệp Bắc Minh đã đứng trước người Trương Vân Phi, Từ Ngạo: “Nói đi, tôi không thù không oán với các anhl”
“Tại sao phải đối xử với phụ nữ của tôi và anh em của tôi như vậy?”
“Phụ nữ và anh em của tôi?”
Mặc Đình Đình sớm đã nghĩ mình là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh, Long Khuynh Vũ thì khác.
Nghe thấy Diệp Bắc Minh nói như vậy, trong lòng xúc động: 'Chẳng lẽ anh ấy coi mình là người phụ nữ của anh ấy... nhưng...
“Mình và anh ấy vẫn chưa làm gì màI"
Rồi có chút xấu hổ nhìn trộm khuôn mặt nghiêng của Diệp Bắc Minh một cái!
Lúc này, trong mát hai người Trương Vân Phi và Từ Ngạo chỉ có tử thần đòi mạng!
Còn trong mắt Long Khuynh Vũ, thì anh quá đẹp trail “Không ai sai khiến...”
'Từ Ngạo muốn cứng miệng, nhưng vừa lên tiếng. Bốp!
Diệp Bắc Minh đã tát một cái qua, đánh cho Từ Ngạo bay đi!
Nửa bên mặt nứt ra, ba mươi hai chiếc răng rơi hết xuống đất, cả người thoi thóp thở!
Chỉ còn lại một hơi thở!
Trương Vân Phi sợ đến thụp môt tiếng quỳ xuống đất: “Cậu Diệp tha mạng... tôi cũng không muốn!”