Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4466: Kiếm khí nổ tung!



"Thứ hai, tôi muốn có một lời giải thích cho toàn thể Thương Khung Kiếm Tông!”

Lão hòa thường dẫn đầu khinh thường lắc đầu: “Đại Lâm Tự không có lời giải thích nào!"

Một tia kiếm khí đánh vào không trung, giống như sao băng xẹt ngang qua bầu trời, mang theo sóng không khí cuồn cuộn đè ép về phía đám người của Đại Lâm Tự!

“Hạ Nhược Tuyết, cô thật to gan, lại dám ra tay với người của Đại Lâm Tự?”

Lão hòa thượng nổi giận đùng đùng, dùng toàn lực chống lại đòn này!

Bùm!

Kiếm khí nổ tung!

Lấy lão hòa thượng làm trung tâm, mặt đất vỡ lìa lan rộng ra mọi hướng giống như một mạng nhện!

Lão hòa thượng thì nhếch nhác quỳ một gối xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt già nua đầy kinh hãi: "Sao có thể, cô.

“Cái này..."

Những người khác tựa hồ như nhìn thấy quỷ, trong lòng dậy sóng dữ dội, không thể tin được nhìn Hạ Nhược Tuyết!

“Tiền bối Liễu Trần là Đạo Tôn trung kỳ, Hạ Nhược Tuyết này chỉ vừa tiến vào cảnh giới Đạo Tôn mà thôi!”

“Sau Đạo Tổ, lực áp chế của mỗi một cảnh giới nhỏ còn khủng khiếp hơn cả một cảnh giới lớn trước đó, cô ta vậy mà có thể làm bị thương tiền bối Liễu Trần?”

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Hạ Nhược Tuyết một bước ép sát tới, kiếm Thương Khung trong tay chỉ thẳng vào đầu Liễu Trần!

Không chút che giấu sát khí "Tiền bối, Đại Lâm Tự thực sự không có lời giải thích nào sao?” Hạ Nhược Tuyết giống như một nữ đế đứng trên vạn vật!

Lão hòa thượng Liễu Trần nuốt nước bọt, vội vàng đổi lời: “A di Đà Phật, Đại Lâm Tự sẵn sàng bồi thường cho Diệp thí chủ!”

“Đây là mười viên xá lợi xương Phật, là thứ mà một vị Phật đà cổ xưa của Đại Lâm Tự sau khi viên tịch để lại!”

“Chồng ơi, nhận lấy!” Hạ Nhược Tuyết không khách sáo nhận lấy, ném toàn bộ cho Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh thích thú vuốt cằm: “Trước nay vẫn luôn là mình tìm người khác đòi giải thích, hôm nay vậy mà có người bênh vực cho mình?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: "Ha ha ha ha! Nhóc con, loại cảm giác được thiên vị này thế nào?”

“Cũng không tệ, đã lâu rồi tôi không có cảm giác như vậy”,Diệp Bắc Minh gật đầu.

Vừa thu được xá lợi xương Phật!

Ánh mắt của Hạ Nhược Tuyết lại chuyển tới Hỗn Độn Long Tộc: “Thái tử điện hạ, Hỗn Độn Long Tộc nói thế nào nhỉ?"

Một ông lão đầu rồng thân người quát: “Chỉ dựa vào một mình cô không giữ nổi chân chúng tôi, không lẽ Thương Khung Kiếm Tông thực sự muốn trở mặt thành địch với Hỗn Độn Long Tộc sao?”

Hạ Nhược Tuyết vừa muốn ra tay!

Từ nơi sâu trong Thương Khung Kiếm Tông bất ngờ vọng tới một giọng nói già cỗi: “Thế nào? Vị lão nô này của Thái tử điện hạ có thể đại diện cho toàn bộ

Hỗn Độn Long Tộc sao?"