Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4506: Trong một không gian hư vô



“Hay là, nhân lúc nó chưa trưởng thành, chúng ta mở không gian của Hỗn Độn Giới, phái người trực tiếp đi giết chết tên tiểu súc sinh đó?”

Bên cạnh. Là một thiếu phụ ngoài ba mươi tuổi, dáng vẻ hào hoa quý phái.

Bà ta mặc một bộ cung trang cực kỳ sang trọng xa hoa, nhưng vẫn khó có thể che giấu được phong thái kiêu hãnh của mình.

Đôi mắt rực rỡ như những vì sao.

Giọng nói Đế Cơ bình tĩnh: “Có gì đáng sợ chứ. Mấy triệu năm qua, chúng ta đã thật sự năm giữ Thiên Ma Tộc”.

“Nhưng mà...”

Đế Trần do dự.

Cúi đầu nhìn áo long bào của mình.

Ngũ trảo vị long, tứ trảo vị mãng!

Con rồng trên người Đế Trần, chỉ có 4 móng, chính là mãng bào.

“Nhưng suy cho cùng, con cũng không phải là Thiên Ma Hoàng danh chính ngôn thuận, một ngày chưa được xá lợi Ma cốt chấp thuận, thì vẫn không có

cách nào vào được cấm địa của Thiên Ma Tộc, không được tổ tiên chấp nhận”.

“Con nghĩ tốt nhất là mở ra kết giới của Hỗn Độn Giới, dùng sức mạnh sấm sét giết chết tiểu súc sinh đớ”.

Đế Cơ hừ lạnh một tiếng: “Ngu ngốc?” “Mẹ?” Đế Trần kinh hãi nhìn qua.

Đế Cơ tức giận nói: “Hắc Thủy Tộc đã hồi sinh, Hỗn Độn Giới có thể không bị ảnh hưởng trong mấy kỉ nguyên qua”.

“Chính là vì Hỗn Độn Giới có màng kết giới bảo vệ, vậy mà con lại muốn mở kết giới ra?”

“Ngộ nhớ Hỗn Độn Giới bị nước đen ô nhiễm, đừng nói Hoàng vị của con, cả Hỗn Độn Giới đều sẽ bị hủy diệt!”

Đế Cơ giơ một ngón tay ra. Đánh thật mạnh vào đầu Đế Trần.

“Mặc dù bây giờ con là Thiên Ma Hoàng không hợp pháp, nhưng quyền lợi trong tay có khác gì Thiên Ma Hoàng không?”

“Không băng khổ cực tu luyện nâng cao cảnh giới, chỉ cần đột phá Thiên Tôn đỉnh phong, không cần xá lợi Ma cốt cũng có thể tiến vào cấm địa của Thiên Ma

Tộc”. Đế Cơ phất áo rời đi. Đột phá Thiên Tôn? Đế Trần ngây ra tại chỗ. Điều này thật sự quá khó. Tám mươi triệu năm trước, ông ta đã là cảnh giới Tiên Tôn đỉnh phong. Chỉ một cảnh giới này thôi mà đã mắc kẹt suốt tám mươi triệu năm. Mãi không bước qua được một bước này. Thật là quá khó.

Do dự vài giây, sắc mặt Đế Trần do dự bất định: “Một ngày tiểu súc sinh này. còn chưa chết, mình còn chưa thể yên ổn được”.

“Không được, người đâu! Mở ra một khe hở không gian, phái người đi một chuyến!”

“Ta muốn thằng ranh đó phải chết!"

Trong một không gian hư vô.

Một con Đại Bàng Cánh Vàng đang lơ lửng trên không trung, trên lưng nó là Diệp Bắc Minh.

“Nhìn thấy chưa, toàn bộ Hỗn Độn Giới bị một cỗ sức mạnh cực kỳ đáng sợ bao trùm”.

Đại Bàng Cánh Vàng lắc đầu: “Vừa rồi cậu cũng đã thử qua, cậu căn bản không thể đả thương được tấm lồng năng lượng kia”.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh nghiêm túc.