Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4556: Gần như thế!



'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cũng được, một quyền của Chân Long, cũng khoảng 10 tỷ!”

“Thế nên, sức mạnh của một con rồng, ước chừng khoảng 10 tỷ cân!” “Hít..."

Diệp Bắc Minh hít một hơi khí lạnh: “Thế nên, tiểu tháp, tôi phải có được thực. lực gấp mười lần hiện tại, mới có thể bơi được ở sông Mặc Uyên?”

“Gần như thế!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định nói: “Nhóc con, cố lên, nhân lúc vẫn còn thời gian, cố gắng nâng cao sức mạnh của mình!”

“Được!” Diệp Bắc Minh gật đầu.

Một niệm thức, anh tiến vào lĩnh vực tuyệt đối.

Anh lợi dụng số lượng lớn dược liệu mình có, điên cuồng luyện chế Kim Tủy Đan.

Sau khi nuốt hơn trăm viên Kim Tủy Đan, Diệp Bắc Minh đã thăng lên một cấp.

Đồng thời, anh cũng phải chịu đựng nỗi đau đớn mà người thường không chịu nổi.

Anh mở mắt. Đưa tay lên gạt dòng nước thật mạnh.

Lúc trước, anh căn bản không thể cử động, bây giờ đã có thể nhúc nhích được đôi chút.

“Cũng gần bằng lực của hai con rồng rồi, tiếp tục!”

Bằng một niệm thức, anh lại một lần nữa đi vào lĩnh vực tuyệt đối.

Nơi đầu con sông Mặc Uyên.

Côn Ngô Mật Phi đang ngồi khoanh chân, phía sau là một tấm bia Hỗn Độn Mẫu Thạch khổng lồ, trên đó khắc bốn chữ “nhà tù số 7' làm chấn động lòng người.

Lúc này.

Trước mặt Côn Ngô Mật Phi xuất hiện hình ảnh.

Trong ảnh là Diệp Bắc Minh đang vùng vẫy trên sông Mặc Uyên.

Đột nhiên.

“Phi Nhi!”

Phía sau vang lên giọng nói của một người phụ nữ: “Sao con lại có hứng thú như vậy, xem một con kiến vùng vẫy ở sông Mặc Uyên?”

“Người trong tù mang trong mình dòng máu tội lỗi!”

“Mạng sống của loại người đó không đáng tiền, con đừng lãng phí thời gian nữa!"

Côn Ngô Mật Phi quay đầu lại, kinh ngạc đứng bật dậy: “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

Người phụ nữ kia mỉm cười bước tới, kéo lấy đôi tay của Côn Ngô Mật Phi: “Nhiều năm như vậy rồi, con vẫn chưa buông bỏ sao?”