Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4573: Cậu đưa tất cả mọi người rời đi



“Trái tim em gái tôi từ lâu đã hướng về cậu, cậu không biết sao?”

“Cậu đưa tất cả mọi người rời đi, chỉ quên một mình em gái tôi! Cậu có biết con bé đã khóc trong bao lâu không?” _

“Con bé khóc ròng rã suốt nửa năm trời, một mực kêu gào muốn đi tìm cậu!

“Tôi không đành lòng nhìn con bé cả ngày thương tâm như vậy cho nên mới đưa nó rời khỏi Thanh Huyền Tông, tìm kiếm tung tích của cậu!”

“Từ chiến trường thượng cổ tới thế giới Cao Võ, tiếp đó là Thánh Vực, rồi đại lục Tam Thiên, cuối cùng là Thần giới!”

“Chúng tôi một đường thăm dò tin tức của cậu, nghe được truyền thuyết của cậu, để tăng cường lực lực, phi thăng hết thế giới này tới thế giới khác, chúng tôi điên cuồng thám hiểm các di tích để nâng cao thực lực!”, Tiêu Dung Phi nói tới

đây đã rơi vào cuồng loạn, nước mắt đây mặt!

Những khó khăn và uất ức phải gánh chịu suốt hơn trăm năm qua chớp mắt bùng phát!

“Cậu không biết! Cậu hoàn toàn không biết gì cả!”

“Trong lòng cậu căn bản không có Nhã Phi, nếu hôm nay hai chị em chúng tôi bỏ mình ở nơi này, có phải cả đời này cậu cũng sẽ không bao giờ nhớ đến con bé không?”

Câu nói cuối cùng của Tiêu Dung Phi gần như hét lên.

Diệp Bắc Minh giật mình!

Anh hoàn toàn không ngờ tới hai chị em họ lại trải qua nhiều chuyện như vậy.

Lại quay sang nhìn Tiêu Nhã Phi, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng: "Nhã Phi, sao em phải khổ sở như vậy?”

Tiêu Nhã Phi cắn chặt cánh môi đỏ mọng, phun ra một câu: “Thực ra chị em cũng thích anh!”

“Hả?” Diệp Bắc Minh ngây người. Tiêu Dung Phi kinh hãi lắc đầu: “Không có, Nhã Phi, em đừng nói bậy!”

Tiêu Nhã Phi tức giận đáp: “Chị, chị nói em bị tủi thân, vậy việc chị thích anh Diệp sao lại không nói ra?”

“Chị không có...”

Tiêu Dung Phi cúi đầu.

“Không có? Lần đầu tiên tại một di tích ở thế giới Cao Võ, chị vì cứu em mà bị thương nặng!"

“Trong cơn hôn mê chị còn gọi tên của anh Diệp mà!”

“Lần thứ hai tại chiến trường thượng cổ, chúng ta bị một đám yêu tộc bao vậy, chị lại chống cự với quân chủ lực của chúng, liều mạng dẫn em đột phá vòng vây!”

“Sau khi chúng ta an toàn, chị ngủ một mạch ba ngày ba đêm, trong mơ cũng gọi tên anh Diệp hàng trăm lần!”

"Lần thứ năm, tại đại lục Tam Thiên...

"Lần thứ bảy, tại Thánh Vực... lần thứ chín tại Thần giới...”

Tiêu Nhã Phi một hơi kể hết ra.

Còn lấy ra một viên đá lưu ảnh rồi rót thần lực vào!

Một cảnh tượng lập tức xuất hiện trước mắt ba người họ, Tiêu Dung Phi đang ở trong mộng hoặc là bị thương tới bất tỉnh, tự mình lẩm bẩm: “Anh Diệp, anh đang ở đâu cậy? Nhã Phi rất nhớ anh, Dung Nhi cũng nhớ anh lắm!”

“Xin lỗi anh Diệp, Nhã Phi thích anh, tôi không dám tranh giành với con bé...”

“AnhDiệp, tôi đang nằm mơ sao? Ha ha, tôi biết mà, ngoại trừ trong giấc mơ, anh sẽ không bao giờ xuất hiện nữa...

“Anh Diệp anh đi đâu rồi, tôi muốn gặp lại anh, cho dù chỉ là thoáng qua..." Hàng trăm hình ảnh được phát liên tục!

"Tôi...tôi..."

Tiêu Dung Phi cúi gằm mặt, lúng túng không biết phải để tay chân ở đâu!

Giống như một đứa trẻ mắc lỗi: “Nhã Phi, xin lỗi.... anh Diệp là người đàn ông mà em thích..."

'Tiêu Nhã Phi trợn trắng mắt, bày ra dáng vẻ tức giậi em, thích một người thì phải nỗ lực theo đuổi anh ta!”

: “Chị! Là chị đã nói với

“Chị thích anh Diệp, em cũng thích anh ấy, điều này không có gì sai cải”

"Nhưng. Tiêu Dung Phi vẫn cúi đầu, không dám thừa nhận.

Cô ta cảm thấy rất áy náy vì bản thân thích cùng một người đàn ông với em gái của mình!

Tiêu Nhã Phi bước tới nắm lấy tay chị gái: “Chị, xung quanh anh Diệp có rất nhiều phụ nữ!"

“Một mình em sợ rằng không ăn nổi anh ấy, chị sát cánh bên em, em mới có thêm tự tin!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website