Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4602: Chẳng lẽ tôi thực sự tới đây rồi à?



“Ngươi sẽ hành động ra sao?”

Nghe đến đây, sắc mặt của Diệp Bắc Minh thoắt cái thay đổi!

“Nếu là ta, điều này chứng tỏ nhà tù số bảy đã xuất hiện sự tồn tại có thể uy hiếp tới thế giới bên ngoài!"

“Để đảm bảo an toàn, ta sẽ trực tiếp hủy diệt toàn bộ nơi này!” Đế thủ mỉm cười: “Thông minh lắm!"

“Cho nên vào ngày cuối cùng này, ngươi sẽ lựa chọn thế nào?” Diệp Bắc Minh rơi vào trầm tư.

Cuối cùng, anh nhìn hướng Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi: “Các em bây giờ lập tức trở lại đại lục Hỗn Độn!”

Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi quả quyết lắc đầu, vội nắm lấy tay Diệp. Bắc Minh nói: “Anh Diệp, chúng em không thể rời xa anh!”

"Cho dù có phải chết, em cũng muốn chết cùng anh!”

“Các eml”

Trong lòng Diệp Bắc Minh có chút cảm động.

Hai đầu lông mày càng không thể giãn ra.

Anh nhẫn nại phân tích quan hệ lợi hại trong đó cho hai người nghe, một khi

rời khỏi thế giới này, tình hình bên ngoài vẫn chưa rõ, đây không phải là thứ anh có thể kiểm soát được!

Rất có khả năng vừa bước chân ra ngoài liền phải bỏ mạng! "Chúng em không sợi”

Ánh mắt Tiêu Dung Phi vẫn kiên định không đổi.

Tiêu Nhã Phi nói: “Chị không sợ, em cũng không sợi”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, cứ mang hai người họ theo cùng đi”.

“Tôi đã khôi phục sức mạnh thời đỉnh cao, hơn nữa còn dung hợp với chân thân trước đây, có thể đưa bọn họ vào trong Tháp Càn Khôn Trấn Ngục để tu või”

Diệp Bắc Minh nghe vậy thì hai mắt sáng rực.

Đây quả là một ý hay!

Chỉ cần đưa họ vào trong Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thì thực sự có thể bảo. đảm an toàn cho hai người họ!

“Tiểu Tháp!” Chỉ một câu lệnh đã đem hai chị em vào trong Tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Anh lập tức cùng Đế thủ xuất phát đến Hỗn Độn Giới, nhảy xuống sông Mặc Uyên, ngược dòng mà đi.

Khi đến được cổng vào nhà tù số bảy, một viên mẫu thạch Hỗn Độn lao vào bầu trời đầy sao, nơi đây dòng khí hỗn độn trôi nổi, cảnh tượng tráng lệ hào. hùng, vô cùng ngoạn mục!

“Trời ạ... viên mẫu thạch Hỗn Độn lớn như vậy?”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc.

“Không lẽ nó là mẫu thạch Hỗn Độn, diễn hóa thành toàn bộ thế giới?"

Đế thủ có chút nghỉ ngờ: “Diệp Bắc Minh, nơi này có hơi thở còn sót lại của ngươi, đây không phải lần đầu tiên ngươi đến đây!"

“Tại sao lại tỏ ra ngạc nhiên như vậy?” Câu nói này khiến Diệp Bắc Minh như rơi vào trong sương mù.

“Đây quả thực là lần đầu tiên ta tới đây, sao thế? Trước đây ta từng tới qua à? Không thể nào”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Anh có thể khẳng định chắc chắn là lần đầu tiên mình đến đây!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ho khan hai tiếng, cảm thấy có chút xấu hổ. “Tiểu Tháp, sao vậy?”

“Chẳng lẽ tôi thực sự tới đây rồi à?”

Với sự giúp đỡ của Võ Tổ, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã sớm lại được ký ức! Cho nên.

Đương nhiên cũng biết chuyện xảy ra giữa anh cùng Côn Ngô Mật Phi dưới chân mẫu thạch Hỗn Độn!