Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4633: Mày lại dám xuất hiện!



“Con bà nó

“Mày lại dám xuất hiện!”

“Khiêu khích, đây chính là một sự khiêu khích trắng trợn mài!” “Tiểu súc sinh, mày con mẹ nó đáng chết!”

Hơn ngàn lão giả cảnh giới Đại Đạo Chỉ Thượng đang tỉ mỉ dò tìm vị trí của Diệp Bắc Minh.

Lúc này. Diệp Bắc Minh chủ động xông ra, đúng là không coi bọn họ là người.

Khóe mắt Côn Ngô Tuyệt Long co giật dữ dội, như thể có ai đó tát vào mặt mình một cái, phát ra âm thanh chói tai.

“Giết cho ta, không cần quan tâm sống chết! Bằng mọi giá phải khiến tiểu súc sinh này hoàn toàn biến mất!”

Côn Ngô Tuyệt Long gầm lên.

Rầm rầm rầm!

Hàng ngàn thân ảnh lao tới phía trước như sao băng.

Hư không rung chuyển, gần như nổ tung.

Diệp Bắc Minh xoay người, lập tức dùng ảnh thuấn.

Dao Trì hét lên: “Diệp Bắc Minh, ngươi quá mạo hiểm rồi!” “Một khi bị bắt được, ngươi và ta đều cùng chung số phận!"

Diệp Bắc Minh cười cười: “Đế Thủ, vậy cô nghĩ ra chúng ta là số phận gì chưa?”

“Ngươi... cút!” Dao Trì hét lên giận dữ.

Sau đó lại phun ra một câu: “Ảnh thuấn của ngươi quá rác rưởi, mặc dù được gọi là dịch chuyển tức thời, nhưng mỗi lần chỉ khoảng 1 vạn mét mà thôi!”

“Bổn đế chỉ cho ngươi một chiêu, “Thúc Địa Thành Thốn, uy lực gấp trăm lần ảnh thuấn kia của ngươi!”

Diệp Bắc Minh khẽ sửng sốt: “Công pháp cấp Đại Đế sao?”

Dao Trì cười kiêu ngạo: “Hừ, bổn Đế sinh ra đã là Đại Đế, căn bản không cần những vật ngoài cấp Đại Đết”

“Vãi chưởng...”

Diệp Bắc Minh cạn lời.

Cô ta quá tự tin.

“Nghe rõ đây!”

“Vũ trụ càn khôn, phương thốn chỉ gian!” “Kim khắc ngọc luật, Thúc Địa Thành Thốn!”

“Đế bất lưu hành, tứ thông bát đạt!”

“Hãy nghe lệnh của ta, thông chín tầng trời mười tâng đất!”

Bốn câu khẩu quyết vừa nói ra.

Trong não Diệp Bắc Minh đã xuất hiện hàng trăm phù văn.

Mỗi một phù văn đều có hình con nòng nọc màu vàng, Kim Khoa Văn. Dao Trì nói: “Ngươi bắt đầu học đi, có thể sẽ hơi chậm đó!”

“Có điều, đủ để bỏ xa đám người kia rồi!”

Diệp Bắc Minh theo hướng dẫn của Kim Khoa Văn, tiến lên một bước, mọi thứ xung quanh nhanh chóng lùi về phía sau.

Một bước. 10 vạn mét. “Chúa ơi!"

Diệp Bắc Minh thật sự chấn động, ảnh thuấn là dịch chuyển thời gian tức thì, trong nháy mắt đã xuất hiện cách 1 vạn xa.