Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4642: Con tiện nhân này



Dưới chân núi tộc Côn Ngô, trong tam tộc của Viên Tử Y.

Hàng trăm ngàn người đều quỳ dưới mặt đất, ai cũng đeo trên mình gông cùm, sắc mặt tái nhợt đến đáng thương.

Ở trước mặt, nơi cao nhất xây lên một bục cao.

Viên Tử Y toàn thân đẫm máu, bị xích chặt vào đó.

Phía sau là một tên chao phủ, tay nắm chặt một thanh Tích Cốt Đao.

“Con tiện nhân này, ăn cây táo rào cây sung”.

“Gia tộc Côn Ngô chúng ta tốt với cô như vậy, tổ tiên nhà họ Viên trước giờ đều là người hầu của chúng ta, không ngờ con tiện nhân này lại dám phản bội gia tộc”.

“Hừ! Hại chúng ta tổn thất mất bao nhiêu nước suối thần, mấy triệu năm tới cũng không còn để sử dụng nữa!”

“Thật đáng hận! Mỗi tháng chỉ có thể sinh ra một giọt nước suối thần, một ao lớn như vậy liền không còn nữa rồi!”

Côn Ngô Tuyết Dao, Côn Ngô Quân Mạch cùng thế hệ trẻ của gia tộc Côn Ngô chỉ hận không thể xé xác Viên Tử Y ra ngay lập tức!

Vô số ánh mắt đều như ghim chặt lên người cô ta.

Thù hằn!

Phẫn nộ!

Lạnh lùng!

"Còn chờ gì nữa? Còn không mau lăng trì con khốn này đi!”

“Ả ta quá đáng chết, nếu không phải vì ả ta, năm nay chúng ta đã có thể giành được suối thần rồi!”

“Lăng trì! Lăng trì! Lăng trì!” Đám đông sục sôi căm phẫn. Thời gian từng giây từng phút chậm chạp trôi qua.

Côn Ngô Thiên Huyền liếc mặt trời trên đỉnh đầu một cái, lạnh giọng ra lệnh: “Hành hình!”

Tên đao phủ hớp một ngụm rượu mạnh rồi phun lên thanh đao!

Sau đó hẳn chậm rãi ngồi xổm xuống, vạch về phía lòng bàn chân của Viên Tử YI

Hình phạt lăng trì! Bắt đầu từ lòng bàn chân, từng đao từng đao tiến dần lên! Cho đến khi mảnh máu thịt cuối cùng bị cắt rời khỏi thân thể!

Viên Tử Y nước mắt đầy mặt, bật khóc nghẹn ngào: “Xin lỗi, là tôi có lỗi với mọi người..."

“Là tôi đáng chết, là tôi hại gia tộc Côn Ngô, hại nhà họ Viên...”

Ngay lúc đao phủ chuẩn bị xẻ thịt của Viên Tử Y thì một bóng người giáng xuống từ trên trời, tung một cước đá bay bàn tay của của tên đao phủ!

Thanh trường kiếm cổ xưa trong tay chặt đứt xiềng xích trói quanh cơ thể Viên Tử Y!

Nhẹ nhàng ôm lấy cô vào lòng!

“Là anh... sao lại là anh?”

Thân thể Viên Tử Y run rẩy, máu tươi đã nhuốm đỏ lên quần áo Diệp Bắc. Minh: “Tên khốn kiếp nhà anh, là anh lừa tôi, vậy mà cướp đi suối thần của gia tộc Côn Ngô!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô cũng quá chính trực rồi”.

“Cứ nói là không quen biết với tôi không phải là được rồi sao? Bất quá thì đổ vấy lên người tiểu thư nhà cô!”

Viên Tử Y khit mũi: “Hừ! Đồ lừa đảo, tôi biết anh”.

“Là tôi đưa anh trở về, cho nên, tôi phải bị trừng phạt...” “Cô đói”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website