Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4684: Người đẹp à



"Đúng!"

Nguy Tường sợ hãi đến mức vội móc ra đá truyền âm rồi rót thần lực vào. trong.

Tại nơi sâu trong rừng Lạc Đường. Khi Diệp Bắc Minh đang ôm ba người ngồi bên đống lửa giúp họ giữ ấm! Một trận tiếng bước chân vồn vã truyền tới!

Trong phút chốc xung quanh đã bị bao vây chặt chẽ, chặt đứt mọi đường lui của Diệp Bắc Minh!

“Ôi chao, tên nhóc này đúng là phúc phận không mỏng mà! Một người mà ôm những ba vị mỹ nữ?”

"Người đẹp à, vòng tay của chúng tôi cũng rất ấm áp, có muốn chui vào thử xem sao không?”

Hai tên thanh niên với khuôn mặt đầy dung tục mở lời. “Để tôi khiến các người ấm hơn một chút!”

Diệp Bắc Minh giơ tay vỗ nhẹ một chưởng, hai ngọn lửa liền bay ra, rơi trúng hai kẻ vừa nói chuyện kiat

"Ahl"

Hai tên thanh niên chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết liền bị ngọn lửa nuốt chứng lấy!

Chúng điên cưồng lăn lộn vài vòng trên đất rồi hóa thành tro bụi!

Sắc mặt Cổ Tu tối sầm lại: “Phần Thiên Chi Diễm! Một tên rác rưởi như mày vậy mà dám đánh lén, giết hắn cho tôi!”

"Cẩn thận dị hỏa!” “Vâng!” Sáu người còn lại hét một tiếng, đồng thời lao về phía Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh giơ tay nắm lấy, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền xuất hiện trong tay anh rồi quét ngang ra ngoài!

Kiếm khí hình huyết long biến mất trong tích tắc! Phụt! Phụt! Phụt....

Đầu của sáu người bay lên cao, thân thể vẫn giữ nguyên quán tính lao về phía Diệp Bắc Minh, phịch một tiếng quỳ xuống xung quanh anh!

“Công tử, cứu mạng...” Sáu cái đầu hét lên, kinh hoàng bay về phía Cổ Tu! Khóe miệng Diệp Bắc Minh vẽ lên ý cười trêu đùa: “Nổi”

Một từ này giống như hiệu lệnh, đầu của sáu kẻ kia nổ tung như quả dưa hấu, máu tươi bung bét dính bắn về phía người Cổ Tu!

Trịnh Khung một bước tiến tới chắn trước mặt Cổ Tu, nhanh chóng ngưng tụ sức mạnh thành một tấm khiên ánh sáng ngăn chặn lại máu tươi đang bắn tới!

Con mắt Cổ Tu co rụt lại: “Phế vật, xem ra ông đây đánh giá thấp mày rồi! Không ngờ mày lại giả heo ăn thịt hổ!”

"Đáng tiếc có Trịnh Khung ở đây, cho dù mày là một con rồng cũng không cuốn lên nổi sóng gió!”

“Lão Trịnh, giết hắn đi!”

Cổ Tu lạnh lùng ra lệnh.

"Vâng thưa công tử!”