Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, bước từng bước tới trước mặt Bạch Vô Kỵ rồi chém xuống.
Thương long kình!
Đồ Long Trảm!
Cả hai chiêu thức cùng bùng nổ.
Hồ gầm rồng ngâm!
“Cút!”
Bạch Vô Kỵ quát to.
“Đinh”, tiếng va chạm giòn tan vang lên, ông ta lấy ra một cây đao tốt đen thùi lùi từ trong nhẫn chứa vật, nói: “Cây đao này là Thí Thiên Nhận, Diệp Bắc Phong, mày có thể chết dưới đao này là vinh hạnh đấy!”