Ông lão lộ ra một nụ cười: "Bẩm Hoa thiếu, theo sự dăn dò của cậu, đang ở phòng bên cạnh rồi!"
"Ta đi đây, mọi người xem tiếp đi!" Hoa Thanh Dương lộ ra một nụ cười dâm đãng.
Đẩy cửa rời đi!
Bách Lý Thanh cau mày: "Anh, Hoa Thanh Dương lại muốn hại ai nữa rồi?"
Tần Minh nhàn nhạt nói: "Người phụ nữ đến cùng thứ đồ chơi đó!"
"Cô ta?"
Trong đầu Bách Lý Thanh, dáng vẻ của Diệp Quỳnh chợt lóe lên: "Ha ha, lát nữa đợi ngưoi thang rồi, tưong rang co thể roi khỏi Tử đấu trường!"
"Lại đột nhiên biết được người phụ nữ mình thích đã bị làm nhục, cảm giác sẽ thế nào?”
Nghe thấy những lời này.
Tần Minh cau mày!
"Thanh Nhi, em nói cái gì vậy?"
"Em cảm thấy tiểu tử này có thể đánh thắng mười lăm tên tử nô sao?"
Bách Lý Thanh gật đầu: "Đương nhiên rồi."
Tần Minh cười lạnh: "Thanh Nhi, từ xưa đến nay, chưa từng có ai có thể đánh thắng mười lăm tên tử nô!"
"Nếu han là một Hỗn Độn Thể thì sao?"
Bách Lý Thanh ý tứ mỉm cười.
"Cái gì? Hỗn Độn Thể!"
Tần Minh vừa mới ngồi xuống.
Lại đứng bật dậy, kinh ngạc nhìn Bách Lý Thanh: "Thanh Nhi, em không đùa đấy chứ?"
Bách Lý Thanh nói: "Anh, em lừa anh làm gì?"
"Tiểu tử này thật sự là Hỗn Độn Thể, bằng không hắn chỉ là một cảnh giới Đại Đạo cấp một, làm sao có thể mạnh như vậy!"
"Em ...... "
Tần Minh sửng sốt.
Nhanh chóng lao tới cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn!
Trong Tử đấu trường, mười lăm tên tử nô đã bước ra khỏi lồng thép!
Trận chiến sắp bắt đầu!
"Sao em khong noi som! Han la Hon Đon Thể? Khon kiep! Đay là Hỗn Độn Thể đấy, một sự tồn tại mà vô số thế lực đều muốn lôi kéo! Cho dù là nhà họ Tần chúng ta!" Tần Minh tuy quần là áo lượt.
Nhưng hắn không ngốc!
Nếu sớm biết Diệp Bắc Minh là một Hỗn Độn Thể!
Tuyệt đối sẽ không có trận tử đấu này!
Vẻ mặt Bách Lý Thanh bướng bỉnh: "Anh, em biết ngay mà!"
"Đó là lý do tại sao em không nói với anh!"
"Haiz!"
Tần Minh giận dữ dậm chân.
Tử đấu đã bắt đầu, không thể dừng lại!
Ánh mắt anh ta đảo qua một hồi: "Tần Trung, ngươi nhanh đi sang bên cạnh, bảo Hoa Thanh Dương đừng chạm vào nữ nhân kia!"
"Rõ!"
Tần Trung đang định đi.
'Đợi đã!"
Bách Lý Thanh hét lớn ngăn cản hắn: "Anh, không phải chỉ là một người phụ nữ bình thường sao?"
"Cho dù để cho Hoa Thanh Dương chơi thì làm sao?"
Tần Minh sầm mặt nói: "Thanh Nhi, em đang đùa với lửa đấy!"
"Ý của em là? Em thích tiểu tử đó?" Tần Minh chợt hiểu ra.
Bách Lý Thanh đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu: "Cái tên này tuy có chút kiêu ngạo! Nhưng có huyết tính."
"Hơn nữa hắn còn là Hỗn Độn Thể. Thế nào? Em còn không xứng với hắn sao?"
"Đợi lát nữa đánh xong, bổn cô nương sẽ quan tâm hỏi han hắn, hắn sẽ quên đi sự tồn tại của Diệp Quỳnh ngay thôi!"