Chu Tông nhận được câu trả lời khẳng định của Tần Thiếu Dương, lập tức trở nên vô cùng kích động.
Nếu không thì hắn ta cũng không dám làm bậy trong dạ tiệc từ thiện đẳng cấp này.
Ngộ nhỡ khiến những nhân vật lớn kia không vui, nhà họ Chu của hắn ta cũng sẽ xui xẻo theo.
Có lời này của Tần Thiếu Dương, hắn ta liền có thêm động lực!
Diệp Bắc Minh tìm một chỗ vắng vẻ nhất ngồi xuống, cố gắng hết sức không hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Anh chỉ muốn chờ đợi Diệp Minh Viễn xuất hiện!
‘Mỗi một người phục vụ gần như đều là võ giả cấp Thiên! Bảo vệ ở cửa cũng là võ giả tông sư cải trang! Trong bóng tối có ít nhất mười mấy tông sư! Người bình thường không biết, bên ngoài còn có quân đội trú đóng, vô cùng kiên cố, đây chính là Long Đô sao? Một dạ tiệc từ thiện có ít nhất ba mươi mấy tông sư có mặt’.
Diệp Bắc Minh trong lòng thầm nghĩ.
Anh đến đây chưa tới năm phút đã tìm ra tất cả vị trí của tông sư võ đạo.
“Cộp cộp cộp”.
Âm thanh giày da truyền vào lỗ tai.
Chu Tông từ phía xa đi đến.
Diệp Bắc Minh nhướn mày, phiền toái đến?
“Là Chu Tông!”
Trong đám chị em, Ngụy Yên Nhiên cũng phát hiện ra Chu Tông đi về phía Diệp Bắc Minh.
“Yên Nhiên, Chu Tông không phải người hiền lành gì, bạn trai bé nhỏ của cậu chịu thiệt rồi”, một cô gái cười nói.
Đôi mi thanh tú của Ngụy Yên Nhiên khẽ nhăn lại, cô ta hừ lạnh: “Anh ta nóng tính, để anh ta chịu thua thiệt ở đây, con đường đời người sau này sẽ dễ đi hơn nhiều!”
Cô ta cũng không cho rằng Diệp Bắc Minh dám ra tay ở đây.
Mặc dù thân thủ anh không tệ.
Lúc này, Chu Tông đã đi đến bên cạnh Diệp Bắc Minh.
Từ trên nhìn xuống!
Mắt nhìn xuống Diệp Bắc Minh, giọng điệu ngạo mạn: “Thằng nhãi, lai lịch gì? Ba giây, tự giới thiệu”.