Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 856: Chưa từng gặp kẻ ngông cuồng như thế



Lão già lùn có tính tình nóng nảy: "Thứ không biết chết sống, giờ lão phu sẽ đánh gãy xương cốt cả người của mày!"

"Rồi cắt đầu lưỡi của mày, để xem mày có còn mạnh miệng như này nữa được không?"

Lão ta trực tiếp ra tay, đập một chưởng từ trên cao xuống chỗ Diệp Bắc Minh!

Gương mặt xinh đẹp của Ngân La lạnh lẽo: "Muốn động đến cậu chủ nhà tôi?"

Cô ta đang muốn ra tay.

Diệp Bắc Minh bước lên, ngăn trước người cô ta: "Để tôi!"

Kiếm Đoạn Long sáng lên một tia máu, kích động một kiếm chém ra!

Xé rách không khí!

Kiếm khí bàng bạc lao tới, đi kèm với tiếng rồng ngâm và tiếng sấm sét chấn động!

Ầm!

Tay của lão già lùn nện xuống trên người huyết long, lập tức nổ tung, xương trắng và máu thịt văng tung tóe!

"Cái gì?"

Bốn tên lão già khác sầm mặt lại, bọn họ chẳng thể ngờ Diệp Bắc Minh lại có sức mạnh như này!

Giọng nói lão già lùn vô cùng nham hiểm: "Thằng chó đẻ, cái tay này của lão phu vừa mới khôi phục, con mẹ nó mày lại phế nó đi?"

"Mày thật đúng là đê tiện y như con mẹ mày!"

"Hôm nay nếu lão phu không khiến mày sống không bằng chết, lão phu không mang họ Dư!"

Lão già lùn mang theo lửa giận ngập trời, lao từ trên cao xuống!

Lão già chột mắt nhắc nhở một câu: "Võ Nham, cẩn thận!"

"Cảnh giới của chúng ta bị áp chế, không nhất định là đối thủ của thằng này!"

Lão già lùn đỏ mắt, đã bị giận dữ làm choáng váng đầu óc: "Trò đùa, do vừa rồi lão phu không chú ý thôi!"

"Nên mới dùng bàn tay chạm vào Thần khí này, đợi lão phu lấy binh khí ra, đến chết thằng đấy cũng không biết mình chết như thế nào!"

Một giây sau.

Trong tay lão già lùn có thêm một thanh loan đao màu vàng kim, chém về phía kiếm Đoạn Long!

"Keng" một tiếng vang giòn.

Loan đao màu vàng kim nổ tung với lực cực mạnh!

Giờ phút này, một con huyết long xông ra từ bên trong kiếm Đoạn Long, nhằm về phía lão già lùn, khóa chặt lão ta!

Bốn lão già còn lại thấy cảnh này thì sắc mặt đồng loạt thay đổi!

"Không tốt..."

Lão già lùn cảm nhận được hơi thở tử vong đang ập tới.



Chỉ thấy, tàn ảnh huyết long bay qua!

"Á...", lão già lùn kêu lên thảm thiết, tứ chi bị huyết long trực tiếp xé nát!

Cả người lão ta máu me đầm đìa, rơi từ trên cao xuống!

Diệp Bắc Minh bước lên trước, ra sức giẫm lên khuôn mặt già nua của lão ta: "Lão già, giận dữ có tác dụng không?"

"Mày..."

Lão già lùn sợ hãi nhìn Diệp Bắc Minh: "Thằng chó đẻ... Sao mày lại có thực lực mạnh như vậy?"

Diệp Bắc Minh cười: "Lão già chó, thu lại sự kiêu căng của ông đi!"

"Tất cả những kẻ dám làm tổn thương đến mẹ tôi, đều phải chết!"

Lão già lùn kêu to: "Mày không thể..."

Phụt!

Đầu lão ta nổ tung như dưa hấu!

"Võ Nham!"

Đôi mắt già nua của bốn người kia hung hăng co rụt lại: "Thằng kia, mày!"

Bọn họ vô cùng kiêng dè nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

Điều khiến bốn người chấn động chính là thứ dưới chân Diệp Bắc Minh đang giẫm lên!

Bóng mờ của một con huyết long ẩn hiện, chân anh đạp lên huyết long lao về phía bọn họ!

Nhìn thấy cảnh tượng này, da đầu bốn lão già như muốn nổ tung!

"Đù!"

"Mày dám!"

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, trực tiếp lao về phía lão già mặt dài: "Một kiếm trên bả vai mẹ tôi là do ông đâm đúng không?"

Rống!

Huyết long gào thét!

Kiếm Đoạn Long cuốn lên màn sương máu vô tận, nghiền ép tới.

"Tên điên này! Mẹ!"

Lão già mặt dài nuốt nước miếng, không dám cứng đối cứng với Diệp Bắc Minh.

...

Nhanh chóng lùi lại!

"Chạy cái mẹ ông ấy! Đến nhận lấy cái chết đi!"



Diệp Bắc Minh vô cùng điên tiết!

Sử dụng Ảnh Thuấn lao tới!

Lão già mặt dài nằm mơ cũng không nghĩ tới, tốc độ của Diệp Bắc Minh lại có thể kinh khủng đến vậy!

Một kiếm đâm vào vai ông ta, sương máu ầm ầm nổ tung!

Toàn bộ cánh tay biến mất!

Đau nhức kịch liệt khiến biểu cảm lão già mặt dài vặn vẹo: "Thằng chó kia, mày quả thực..."

Chưa kịp nói hết câu, kiếm thứ hai đã ép xuống!

Một bên bả vai còn lại của lão già mặt dài cũng nổ mạnh, hai bên trống rỗng.

Diệp Bắc Minh hỏi lại: "Cảm giác thế nào hả?"

"Hưởng thụ rồi, ông nên đi chết đi!"

Anh chém một kiếm đầy hung tàn xuống, lão già mặt dài không hề có cơ hội phản kháng, trong nháy mắt biến mất!

"Hít hà!"

Lão già mắt chột và hai người còn lại hít sâu một hơi, biểu cảm ngưng trọng.

Diệp Bắc Minh nhìn hai tên đồng bọn của lão già mắt chột: "Ông ta sẽ chết rất khó coi, tôi sẽ dùng phương pháp tra tấn đau đớn nhất trên thế giới trên người ông ta!"

"Về phần các ông, nếu giờ tự sát, có thể để lại toàn thây!"

Giọng nói lạnh lẽo, như lời phán quyết của tử thần!

Giờ phút này, ba lão già đều ngây người.

Bọn họ chưa bao giờ thấy người ngông cuồng đến thế!

Bọn họ chính là Thần Đế!

Ba Thần Đế mà bị một thằng nhóc cảnh giới Hợp Nhất chưa dứt sữa thẩm phán?

Tự sát?

Để lại toàn thây?

Hai lão già lạnh lẽo nói: "Thằng chó, mày tưởng mày là..."

Chưa dứt lời, Diệp Bắc Minh bước ra một bước, Ảnh Thuấn.

Gần như là cùng lúc, hai tiếng nổ mạnh "ầm", "ầm" vang lên.

Sương máu nổ tung!

Hai vị Thần Đế, dù cảnh giới bị áp chế, cũng không đến nỗi chớp mắt chết thế chứ!

"Mày!"

Lão già mắt chột tê cả da đầu, vẻ mặt như gặp phải quỷ: "Mày... Đây là thần thông gì?"