Đô Thị Thần Nhân

Chương 163



Bên kia kết giới sáu gã thiên sứ bốn cánh phát hiện có người công kích lối vào thiên giới, bọn họ hoảng sợ phát hiện mới một chút kết giới đã bị nhân vật không rõ ràng phá hủy hoàn toàn.

Trong đó hai gã thiên sứ lập tức phát ra cảnh báo cầu viện, bốn gã thiên sứ khác ánh mắt nghiêm trọng ngưng tụ thánh lực, chỉ cần địch nhân mạo phạm thiên giới bọn họ sẽ lợi dụng khi đối phương mới tiến vào thiên giới nhanh chóng hạ sát thủ.

Thân Lưu Vũ Phi như một phiếm lá cây vừa mới nhẹ nhàng vào, còn chưa kịp nhìn kĩ tình huống, chỉ thấy trước mắt một trận quang mang chói mắt, sáu cột sáng tinh khiết hướng tới hắn bắn nhanh tới.

Lưu Vũ Phi ngay cả lông mày chưa kịp nhăn, theo bản năng tay phải liền hoa lên một cổ kình khí hình vòi rồng, hướng sáu chùm sáng đánh tới, sáu cột sáng vừa mới đánh vào vòi rồng đồng thời biến mất vô tung.

Sáu gã thiên sứ hét lớn, thân thể bay ngược về phía sau tránh cho mình bị vòi rồng kinh khủng kia xé rách.

Bọn họ nghĩ tuy hay, tưởng rằng mình đã rời khỏi phạm vi công kích của vòi rồng sẽ bình yên vô sự.

Bọn họ quá coi thường Lưu Vũ Phi, vừa lui thân về phía sau ấn quyết Lưu Vũ Phi liền biến đổi quát nhẹ " Hóa hình " vòi rồng một hóa thành sáu, hướng tới sáu gã tiến sứ cuốn tới, tốc độ so với vừa rồi nhanh hơn, hấp lực càng tăng lên nhiều lần.

Sáu gã thiên sứ sợ hãi phát hiện, mặc kệ bọn họ lui về sau tốc độ nhanh như thế nào, nhưng vẫn bị vòi rồng tập kích.

Sáu vòi rồng trong không khí càng biến càng to, hấp lực càng lớn, sáu thiên sứ giống như đang đi bộ, mắt thấy mình sắp bị vòi rồng thôn phệ, sáu thiên sứ cùng hét lớn: " Thánh quang trảm ".

Sáu thiên sứ mỗi người phát ra một đạo kiếm khí sắc bén chém vào vòi rồng, ý đồ làm loạn năng lượng hình thành nó.

" Xuy xuy" sáu đạo kiếm khí như chém vào bùn lầy, rốt cuộc vòi rồng vẫn đuổi theo, sáu thiên sứ sợ hãi kêu lên một tiếng bọn họ lập tức bị nuốt vào bên trong, sáu tiếng vô cùng thê thảm vang tận mây xanh, từ nay về trong thế gian sáu người không còn tồn tại.

Từ khi Lưu Vũ Phi xuất thủ, đến khí sáu gã thiên sứ tử vong chỉ mất hơn mười giây.

Ngay lúc này từ xa truyền đến vô số tiếng quát mắng, các loại thiên sứ như phi tiễn hướng bên này bay lại.

Lưu Vũ Phi nhíu mày, thầm nghĩ: " Tới thật nhanh ".

Mấy tên thiên sứ đầu lĩnh không nhận ra Lưu Vũ Phi, quát lên: " Ngươi là người nào, dám mạnh mẽ tiến vào thiên giới, hơn nữa còn dám sát hại đồng bạn của bọn ta, bâ giờ ngươi tự mình đầu hàng hay để chúng ta động thủ bắt ngươi ".

" Thiên giới là cái gì, nơi này các ngươi bất quá mới là đệ nhất trọng thiên, chỉ cần ta cao hứng có thể tùy tiện tiến vào cửu trọng thiên của các ngươi, bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, lập tức quay về báo đông phương Lưu Vũ Phi đến chỉ giáo ".

Mấy thiên sứ này không biết có phải cố ý hay không, căn bản vẫn không nhận ra Lưu Vũ Phi, thiên sứ đầu lĩnh khinh thường quét mắt nhìn hắn một cái cười lạnh nói:" Đừng tưởng rằng giết mấy đồng bạn chúng ta liền nghĩ rằng là thiên hạ vô địch, bằng ngươi cũng muốn gặp đại nhân chúng ta, đừng tưởng rằng nơi này là đông phương của các ngươi ".

Ngữ khí tuy rất phù phiềm, nhưng ba gã thiên sứ đã âm thầm chuẩn bị. Bọn chúng tuy ngông cuồng nhưng cũng không phải kẻ ngốc, Lưu Vũ Phi có thể phá kết giới, trong vài giấy giết sáu gã thiên sứ bốn cánh, dám một mình lên thiên giới chấp tất cả thiên giới, đủ để chứng minh hắn rất mạnh.

Nếu như hắn không phải rất tự tin vào mình, căn bản sẽ không độc thân đánh lên thiên giới.

Lưu Vũ Phi lạnh nhạt nhìn ba trăm thiên sứ, đối với tên thiên sứ xuất ngôn không có tức giận giáo huấn.

Hắn thoáng nhìn cũng không phát hiện thiên sứ khác, Lưu Vũ Phi hờ hững nói: " Nói nhảm, lời của ngươi đối với ta vô dụng, nếu các ngươi không còn viện binh để mạng lại đây đi, các ngươi muốn tìm cái chết ta cũng vui vẻ tiễn các ngươi một đoạn đường ".

Các thiên sứ thấy Lưu Vũ Phi có dấu hiệu động thủ, liền hét lên: " Chết đi, dị giáo đồ ".

Ba trăm thiên sứ cùng nhau ra tay.

Ba trăm đạo ánh sáng từ đối diện kéo đến.

Từ trong tiếng rít kình lực như núi.

Lưu Vũ Phi không cần liếc mắt nhìn bọn họ, tay phải đột nhiên vung lên một cổ cương khí mạnh mẽ hướng thiên sứ bay đi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lúc này, thiên địa biến sắc, không khí như sóng dữ ập tới, trong tiếng ô ô " Oanh long " một tiếng, bốn phía không gian nổi lên một trận sóng.

Theo đó là tiếng bi thảm thiên sứ tuyệt mệnh vang lên, Lưu Vũ Phi đứng yên không động, biểu tình vẫn không có gì thay đổi.

Mấy chục thiên sứ đứng trước chết ngay tại đương trường, đại bộ phận còn lại huyết khí bên trong sôi trào, một số ít không chịu được điên cuồng phun máu tưới.

Thiên sứ còn lại lui về phía sau, quát mắng một tiếng đồng thời léo sáng, các thiên sứ cầm tay nhau thống nhất phối kiếm, rất nhanh bay tới đỉnh đầu Lưu Vũ Phi hét lớn: " Thánh diễm ".

Một vòng tròn rực rỡ chói quang hoa như một mũi khoan, thánh hỏa từ thập tự kiếm phát ra lại giống như xuất hiện từ hư vô. Một dải quang ảnh tạo thành phồn tinh bàn chói mắt, ở trên không trung nổ tung hướng Lưu Vũ Phi chụp xuống.

" Ngay cả một chút năng lực cũng không có sao?". Lưu Vũ Phi khinh thường cười lạnh, hắn từ từ dương tay trong lúc đó một cỗ như hàn khí phóng lên cao như sóng dữ trong đại dương.

Đúng lúc này, phốc phốc tiếng đinh tai nhức óc. Cũng lúc này đám hỏa diễm màu trắng trên đầu Lưu Vũ Phi cũng hạ xuống, bị một đạo cương khí miên man như đại dương kia tiêu thất dung hóa.

" Mọi người nhanh chóng lui về phía sau". Mấy thiên sứ vừa thấy tình huống không đúng, kình khí đầy trời hướng bọn họ bao lại, lần nữa huy trảm thập tự kiếm, kiếm khí thản nhiên từ bốn phương tám hướng rực rỡ chém vào trong đạo cương khí của Lưu Vũ Phi, người cũng không dừng lại hướng phía sau lui.

Nhưng không kịp, Lưu Vũ Phi thay đổi ấn quyết, phía sau thiên sứ hiện ra vô số tiểu phi kiếm, hàn khí lạnh lẽo từ thân phi kiếm phát ra, phá tan tinh ảnh, đâm thẳng vào đám thiên sứ.

Đám thiên sứ thân hình cứng lại.

" Tuyệt sát " hai chữ từ trong miệng Lưu Vũ Phi bay ra, phi kiếm giống như oán linh từ địa ngục mở to con mắt báo thù, phát ra tiếng ô ô u oán đoạt hồn lấy mạng, hơn nữa đạo kình khí bá đạo kia từ khi hạ xuống, đám thiên sứ cảm thấy như tử thần thu linh hồn, hướng bọn họ không ngừng vẫy tay.

Từ phía xa bay đến rất nhiều thiên sứ, nhìn thấy một màn kinh hiểm này không khỏi kêu lớn. Nhưng không ai có thể từ trong tay tử thần cứu đám thiên sứ này trờ về, trong lúc đó không trung đột nhiên nổ tung từng đoàn màu xanh léo ra tia sáng trắng tạo thành quang cầu tròn chỉnh, hơn hai trăm thiên sứ ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, lập tức bị hai cổ kình khí cắn giết.

Không trung máu me bắn tung tóe, không có một thi thể nào trọn vẹn đầy đủ.

Phía sau bay tới một đám thiên sứ không rõ số lượng, đông đúc nhìn không thấy đầu cuối, nếu phải đưa ra một con số, thì ít nhất có bảy tám vạn. Dẫn đầu bọn họ chính là hai gã chủ thần của đệ nhất trọng thiên, lôi thần và hỏa thần mới phong. Lôi thần cầm Lôi Thần Chùy, hắn vừa mới tới hướng về trước mặt hét lớn: " Quang thiên sứ chuẩn bị phát động Thần Chi Tài Quyết, nguyên tố thiên sứ phối hợp cùng ta và hỏa thần công kích dị giáo đồ".

Thanh âm đang còn quanh quẩn trong tai, tân hỏa thần rất nhanh niệm chú ngữ " Cấm chú, Liệt Diễm Phần Thiên".

Lúc này trên đỉnh đầu Lưu Vũ Phi một mảnh đỏ thẩm, trong nháy ngưng tụ thành một khối hỏa vân rất lớn, rất nhanh phạm vi mở rộng, hỏa diễm tựa như thiên hỏa, hỏa tinh ông ông kêu, quang ảnh màu hồng như tên lửa phun ra, giống như cầu vồng khuếch tán, điểm điểm tinh mang, bắn tung tóe như mưa rào.

Lưu Vũ Phi nở nụ cười nhàn nhạt, nhưng đằng đằng sát khí nói: " Nhiệt độ tăng như vậy chấm dứt, đám tạp chủng cao cao tại thượng xuống địa ngục đi thôi ".

Một tiếng long gầm, Lưu Vũ Phi hai tay vừa lộn, Thất Thải Linh Lung Tháp bay ra cơ thể tỏa ra một trận thất thải quang mang, tiếng gầm mơ hồ giống như như trách cứ Lưu Vũ Phi lâu lắm không cho nó ra.

Ấn quyết biến đổi Thất Thải Linh Lung Tháp bành trướng vô hạn, ngọn tháp hướng lên trời đón mưa lửa, chậm rãi bay lên, đại môn phát ra tiếng chi dát, mở ra một hắc động, không khí bốn phía quỷ dị hình thành vùng xoáy, phàm vật có lực có trọng lượng đều bị hút vào hết, mưa lửa đầy trời bị lực hấp dẫn xuống, không ngừng hướng tới vực sâu rơi xuống.

Lôi thần bên kia dẫn theo các thiên sứ, phát động cấm chú cường đại.

" Cuồng lôi diệt thiên" phiếm hỏa vân màu đỏ thẩm biến mất, trong hư không lại hiện đầy kiếp vân, tiếng ầm ầm tại hư không làm rung động lòng người, như muốn xé rách màng tai mọi người.

Mấy chục đạo lôi điện màu đen, mang theo tiếng rít gào phẫn nộ như muốn hủy diệt bất cứ cái gì bất cứ sinh linh gì ngăn cản phía trước nó, thằng hướng Lưu Vũ Phi đánh xuống.

Sát khí Lưu Vũ Phi không thể át, hắn hét lớn " Đi chết ".

Thất Thải Thần Kiếm trong tay bay nhanh ra, một đạo quang hoa màu đen như rồng đen thăng thiên bay lên không, từ trong tâm phát phát ra kêu ô ô quái lạ ứng thế mà sinh, không chỉ có vậy còn có tiếng kèn lệnh tử vong.

Tiên thiên kiếm khí đầy trời nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống, lạnh giá như ở trung tâm nam cực, vô số đạo thất thải kiếm ảnh hướng tới mười đạo lôi điện màu đen chém tới. Trong tiếng

" Xuy xuy", kiếm khí như linh xà vờn quanh mà lên, mấy chục đạo quấn quanh lôi điện, lôi điện trong nháy mắt bị kiếm khí cắt, trong tiếng nổ không tầm thường, bị kiếm khí lăng lệ chém thành từng đoạn biến mất trong không khí.

Tất cả lôi thiên sứ bất khả tư nghị miệng há hốc, lôi điện mình phát ra bị kiếm khí cắt thành từng đoạn biến mất, lôi thần cầm Lôi Thần Chùy trong tay không ngừng run rẩy.

Hỏa thần cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cấm chú mình khổ cực phát ra, bị một pháp bảo kì quái thôn phệ.

Hai chủ thần nhìn nhau, đây chính là cấm chú a! Bọn họ còn ngẫn người Lưu Vũ Phi không dừng tay, đem thất thải kiếm thu về trong người, thân ảnh thoáng một cái đã ở trên đỉnh đầu lôi thần thanh âm xót xa: " Cho các ngươi kiến thức một chút cái gì mới là thiên lôi chân chính ".

Chỉ thấy Lưu Vũ Phi không ngừng chuyển động hai tay, ấn quyết triệu hoán Cửu Thiên Thần Lôi xuất hiện.

Thủ ấn của hắn không ngừng chuyển động, trong hư không bắt đầu xuất hiện dị thường, từng đóa kiếp vân không giống nhau nối đuôi tới.

Lôi thần thấy tình hình không ổn, lại khởi động Lôi Thần Chùy, vì vậy sinh ra tình huống làm cho hắn hối hận, Lôi Thần Chùy được gọi, bị kiếp vân thôn phệ, lôi thần thầm than: " Bất hảo ".

Lập tức đình chỉ vận công.

Lúc này trên bầu trời áp lực càng lúc càng mạnh, cho dù hắn có cấp bậc chủ thần, ở dưới không tự chủ được cả người run rẩy, trong hư không từng tia chớp bổ ngang trời. Lưu Vũ Phi đột nhiên đình chỉ thủ ấn đồng thời hét lớn: " Cửu Thiên Thần Lôi, Tận tru tà ma, lôi động cửu thiên". Mười hai tia sét bảy màu xuyên phá trói buộc không gian, từ thần giới hư vô phá không xuống, đánh xuống đám thiên xứ.

Lúc này Cửu Thiên Thần Lôi tại không trung truyền đến uy áp làm đám thiên sứ kinh hãi, hỏa thần hét lớn: " Bảo vệ lôi thần".

Một bên rất nhanh niệm động chú ngữ, ma pháp trượng huy lên một đạo hỏa thuẫn đem mình cùng lôi thần bao lại.

Đồng thời có mấy ngàn thiên sứ phi thân tới đỉnh đầu lôi thần, tiếng cầu nguyện vang lên một đạo quang thuẫn đem lôi thần và hỏa thần bao phủ.

Bọn họ cũng biết lôi thần có lực công kích mà không có lực phòng ngự, bọn họ chỉ có thể liều mạng bảo vệ thân thể tên chủ thần an toàn.

Mặt khác mấy vạn thiên sứ đang đứng chuẩn bị phát động Thần Chi Tài Quyết, bởi vì nhân số đông đảo, thời gian phát động càng thêm dài, uy lực đương nhiên càng thêm cường đại, bởi vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn Cửu Thiên Thần Lôi đánh xuống.

Mấy ngàn Thiên Sứ vì lôi thần và hỏa thần mới bày ra quang thuẫn, trong mười hai đạo Cửu Thiên Thần Lôi có 6 đạo đánh xuống " Oanh! Oanh! Oanh!".

Sáu đạo còn lại, không có gì bất ngờ xảy ra sẽ nện xuống đám thiên sứ bên kia.

Quang thuẫn kia sau khi ngăn cản bốn đạo cửu thiên thần lôi phát ra tiếng " Chi dát " chói tai, rốt cuộc vỡ vụn.

Hai đạo Cửu Thiên Thần Lôi theo sau đánh vào bức tường thiên sứ kia, vô số thiên sứ hồn phi yên diệt, vì bảo vệ lôi thần và hỏa thần, các thiên sứ liều mạng xông lên, hai đạo Cửu Thiên Thần Lôi rốt cuộc phát uy xong, bản thân hỏa thần và lôi thần cũng bị trọng thương, mấy ngàn thiên sứ toàn bộ gặp nạn.

Trong mấy vạn thiên sứ bên kia, bị Cửu Thiên Thần Lôi không kiêng nể gì, đảo qua thân hình yếu nhược của bọn họ, không biết biết có bao nhiêu thiên sứ ở trong trường tai kiếp này.

Trong chớp mắt ba gã quang thiên sứ chủ trì rốt cuộc hoàn thành Thần Chi Tài Quyết, bọn họ vừa bi phẫn vừa cừu hận nhìn Lưu Vũ Phi hét lớn: "Đi tìm chết đi dị giáo đồ đáng chết, Thần Chi Tài Quyết ".

Bầu trời trên đám thiên sứ xuất hiện ba cây thánh giá bằng ánh sáng cực lớn, Lưu Vũ Phi lần đầu tiên chứng kiến năng lượng thánh giá khổng lồ như thế.

Ba cây thánh giá còn cách xa hắn, nhưng uy hiếp giống như mươi tiên thiên đồng thời phát động công kích, Lưu Vũ Phi rùng mình, nhanh chóng phản ứng, thân hình chớp lên ba thân ảnh che chắn, trừ thân mình cầm Thất Thải Thần Kiếm, hai phân thân cầm hai đại kiếm khác nhau.

Ba Lưu Vũ Phi vừa thật vừa giả đồng thời hét lên: " Kiêu Dương Vẫn Lạc".

Ba cột sáng bảy màu, quang hoa như thác nước bạo trướng ra, xẹt ngang bầu không gian.

Trong phút chốc, thiên địa phong vân biến sắc, một chiêu này uy lực kiếm thế vô hạn, thiên địa sắp sửa bị hủy thành hồng hoang thê lương!.

" Oanh!" một tiếng nổ thật lớn, xé rách màng nhĩ mọi người.

Bỗng nhiên, không trung giữa Lưu Vũ Phi và đám thiên sứ, nổ tung, ráng màu ngũ sắc bay lượn, trong tia sáng dư âm kình khí bắn ra, tản ra hai bên.

Cơ thể Lưu Vũ Phi chợt lóe, kiện Thần Vô Chiến Giáp uy phong lẫm liệt lập tức hiện lên, dư âm kình khí đánh vào bị kim long trên người hấp thu chuyển hóa.

Các thiên sứ trên mặt đất không tốt như vậy, bị năng lượng điên cuồng đánh vào, bọn họ yếu ớt giống như trẻ con mới sinh, vô số thiên sứ căn bản không trốn thoát khỏi sóng khí kinh khủng này, xoát xoát bị cắn nát một mảng lớn.

Lưu Vũ Phi không thể không cảm thán lực lượng của nhiều người cộng lại, chỉ cần mấy thiên sứ này nếu như không liên hợp cùng nhau công kích, một thiên tiên cũng có thể giết chết bọn họ, nhưng là liên hợp, công kích xuất ra kinh khủng đủ để bậc thiên tiên không dám cứng đối cứng.

Nếu như không phải ba Thần Chi Tài Quyết đồng thời phát động, Lưu Vũ Phi tin tưởng một kích của mình đủ để tiêu diệt, mà không phải thẳng thừng đối khánh như vậy.

Ý niệm vừa động Lưu Vũ Phi đem Thần Nguyên Chiến Giáp thu hồi vào trong cơ thể, chưa lúc khẩn yếu quan đầu Lưu Vũ Phi sẽ không vận dụng Thần Nguyên Chiến Giáp, tựa như vừa rồi hắn vốn cũng không cần Thần Nguyên Chiến Giáp, hết lần này tới lần khác Thần Nguyên Chiến Giáp quá mức linh tính, hễ là đối với một chút uy hiếp Lưu Vũ Phi nó sẽ tự động hiện thân hộ chủ.

Ba công kích Lưu Vũ Phi qua đi, nguyên bổn chỉ có tám vạn thiên sứ, chẳng những không ít đi ngược lại tăng lên vô số lần, bởi vì thiên sứ không ngừng tăng viện, tây phương thiên giới cửu trọng thiên, ở đệ nhất trọng thiên cũng có sáu trăm vạn thiên sứ.

Vừa mới đến chỉ có bảy, tám vạn thiên sứ là vì thời gian gấp, rất nhiều thiên sứ ở địa phương rất xa, khó có khả năng tụ tập một lúc được.

Bọn họ đối với lực công kích kinh khủng của Lưu Vũ Phi lạnh hết cả tim, vừa rối mới phát chiêu mấy lần khiến cho bọn họ phải trả giá lớn, ngay cả lôi thần, hỏa thần thiếu chút nữa bị diệt.

Càng ngày càng nhiều thiên sứ tập trung một chỗ, bất tri bất giác Lưu Vũ Phi có thể chứng kiến nơi này thiên sứ chiếm chủ yếu, số người lần nữa thay đổi.

Lưu Vũ Phi đại khái tính, nhiều thiên mệnh như vậy so với Âm Dương Sư nhìn thấy ở Nhật Bản nhiều hơn vài lần, một phiếm toàn đông nghẹt người nhìn qua có chút kinh khủng.

Lưu Vũ Phi cũng không bởi vì đối phương nhiều người mà cảm thầy tâm hoảng, nở ra một nụ cười giết chóc, hôm nay hắn muốn xuống tay giết chóc, cấp cho lĩnh vực này của thiên giới một chút đau khổ khó có thể cân nhắc.

" Hắc hắc, không biết một thức Phá Thiên Quyết có thể giết chết bao nhiêu người?".

Trong lòng Lưu Vũ Phi âm thầm tính toán.

Bên kia lôi thần và hỏa thần đã rời khỏi chiến trường, bọn họ muốn đem chiến trường chủ đạo giao cho quang thiên sứ, đối mặt với đối thủ như Lưu Vũ Phi, chỉ có để cho quang thiên sứ liên hợp tất cả thánh lực của thiên sứ lại mới có hy vọng chiến thắng.

Mấy chục vạn thiên sứ bắt đầu cầu khẩn, theo tiếng cầu khẩn bọn họ trên người đã dâng lên vầng sáng thanh khiết.

Trong lòng Lưu Vũ Phi chiến ý tăng vọt, lúc này hắn chưa cần xuất ra Bàn Cổ Phủ, hắn đối với mình hiện tại tuyệt đối tin tưởng.

Thiên sứ trong thời khắc chuẩn bị là yếu nhất, Lưu Vũ Phi cũng không có thừa cơ ra tay, hắn muốn chính là quang minh chính đại đem đám thiên sứ này mạt sát.

Bên này, hơn hai mươi quang thiên sứ chia làm hai tổ bắt đầu ngưng tụ thánh lực, trong một giây bọn họ cực kì thống khổ.

Thành lực càng ngày càng mạnh đưa vào trong cơ thể, bởi vậy thân thể họ lớn lên ba bốn lần, hiện tại bọn họ thuận theo cơ thể phóng thích thánh lực, nếu không vì thánh lực quá mức khổng lồ sẽ tự bạo.

Hai mươi quang thiên sứ, đồng thời hét lớn: " Thần Chi Diệt Sát "