Đô Thị Thần Nhân

Chương 70



Nhìn thấy vẻ mặt của những người này, Lưu Vũ Phi cũng không thèm nói chuyện nữa, thầm nghĩ: " Một đám người không nhìn ra tốt xấu, không được, nếu như bây giờ ta diệt bọn hắn, không phải quá tiện nghi cho Ma Tông sao." Tâm thần chợt lóe, chợt có chủ ý: " Thiên khiển chi hỏa." Lưu Vũ Phi đột nhiên quát.

Tất cả mọi người tưởng rằng, hắn lại đang thi triển pháp thuật. Mỗi người khẩn trương căng thẳng thân hình, mở to mắt mà đợi. Từ phía chân trời vô tận, kiếp vân màu đỏ lửa từ từ ngưng tụ. Tiên nhân cứ hưng phấn tưởng rằng, đây là lão thiên hạ xuống thiên kiếp, nghiêm trị Lưu Vũ Phi.

Chỉ có người của Ma Tông cảm nhận được, kiếp vân ngưng tụ đang trùng bọn họ mà đến. Nhớ tới pháp thuật kinh khủng của Lưu Vũ Phi, nếu không phải Ma Tông có quy định, lúc lâm trận mà ai bỏ trốn, thì sẽ phải chịu sự trừng phạt bảy bảy bốn mươi chín Hỏa Độc Tiên Ngao, thì sợ rằng giờ phút này người của Ma Tông đã sớm bỏ chạy mất bảy tám phần.

Áp lực phía chân trời càng lúc càng lớn, ngay cả tiên nhân cũng cảm thấy có chút không đúng. Mấy người Ma Tông có tu vi nhỏ yếu không chịu được loại cường áp này, đều từ phía chân trời rơi xuống, trong lúc khẩn yếu bọn họ liền xuất ra pháp bảo hộ thân của chính mình, tránh được bị ngã chết.

" Ma Tông" Có người nhận ra thân phận của mấy người rơi xuống trên bầu trời, theo bọn họ bị rơi xuống, việc Ma Tông ẩn trên bầu trời đã bị các đại phái phát giác.

Trên bầu trời đột nhiên hồng quang đại thịnh, bốn tiên nhân kinh hãi kêu lên: " Trời ạ, đây là thứ quái vật gì đây, ngay cả thiên khiển chi hỏa cũng có thể đưa tới." Đang trong lúc nói chuyện bọn họ cũng liền xuất ra pháp bảo tùy thân. Bởi vì bọn họ đang ở bên trên người của Ma Tông, thiên hỏa vừa lúc nằm ngay trên đỉnh đầu bọn họ hạ xuống. Trên bầu trời bắt đầu chậm rãi nổi lên mưa lửa, một trận hỏa cầu dày đặc hướng tới đám người Ma Tông hạ xuống. Trên người bọn họ đều mang theo một cỗ ma khí, thiên hỏa đối với bọn họ có tính khắc chế tự nhiên.

Cùng thời gian, trên bầu trời truyền đến tiếng kêu thảm tuyệt nhân hoàn, thỉnh thoảng có ba bốn thi thể rơi xuống từ phía chân trời. Nhìn từng thi thể, đều đã biến thành than đen.

Tâm lý của các đại phái lại toát ra một cỗ hàn ý, bọn họ nghĩ đến nếu mục tiêu vừa rồi lại là bọn họ thì....người của Ma Tông trên bầu trời cũng không dám trốn nữa, đều bay nhanh xuống dưới. Bọn họ hướng theo nhiều địa phương bỏ chạy, muốn tìm mấy người thay thế mạng. Mấy trăm người Ma Tông thật ra xuống dưới rồi, thì bọn họ cũng đã liên lụy luôn người trong chính phái. Thiên hỏa của Lưu Vũ Phi còn chưa đến thời gian chấm dứt. Thiên hỏa đuổi theo bọn họ, rơi vào giữa sân đại điện, chẳng phân biệt được đạo ma hai phái, phàm là ai bị thiên hỏa vướng lên thân, liền tan thành mây khói.

Hòa thượng Bàn Nhược tông cùng người của Hiên Viên gia tộc thật sự nhịn không được, ngay cả người của Bổ Thiên Cung cũng có tâm trạng không đành lòng. Cả ba nhà cùng liên thủ bày ra một đạo kết giới bảo vệ mọi người tại hiện trường.

Lưu Vũ Phi cười lạnh nhìn bọn họ, pháp thuật này hắn có thể dễ dàng khống chế nhưng hắn không làm như vậy, hắn muốn cấp cho những người xưng là chính đạo này một chút giáo huấn. Để cho bọn họ biết được, nếu mình muốn tiêu diệt bọn họ, chỉ cần một pháp thuật là có thể.

Kết giới của ba nhà bố trí xong, Lưu Vũ Phi lại cố ý thu thiên hỏa để cho bọn họ uổng phí công sức. Lúc này mọi người mới phát hiện tại hiện trường lại có thêm mấy trăm ma nhân. Tứ đại ma quân, tứ đại trưởng lão, mười sáu tuần ma sử, ngoài Phân Thần kỳ còn có ít nhất năm trăm người. Hư Nguyên trầm giọng nói: " Bốn vị trưởng lão, hôm nay các ngươi mang theo nhiều người như vậy đến đây, vì chuyện gì?"

Đạo Ma hai phái, chiếm cứ mỗi bên, hai bên lại giằng co nhau. Lưu Vũ Phi đứng ngay giữa trung gian, nhìn giống như đang vây quanh hắn.

Lưu Vũ Phi thầm nghĩ: " Loạn đi, càng loạn càng tốt, ta muốn xem hai phái các ngươi đánh nhau đến ngươi chết ta sống, hay là cùng nhau liên hợp đối phó ta."

" Ngươi chính là Hư Nguyên đại sư phải không, lão phu có nghe nói qua ngươi, chúng ta tới đây cũng không có ác ý." Một trưởng lão trả lời.

" Các ngươi không có ác ý, tại sao lại mang theo tới mấy trăm người?"

" Hư Nguyên đại sư, lúc này không hợp thảo luận chuyện này đâu, uy hiếp lớn nhất của tu chân giới chúng ta còn ở nơi này." Trưởng lão muốn dời đi lực chú ý của mọi người, lời này liền nổi lên tác dụng. Những người này đang nghĩ tới Lưu Vũ Phi còn hiện diện, hắn so với Ma Tông càng thêm nguy hiểm. Người này không trừ, các môn phái chính đạo sẽ có tai ương diệt vong.

Lưu Vũ Phi đối với trưởng lão Ma Tông cảm thấy bội phục, chỉ câu nói ngắn ngủi đầu tiên đã che giấu được âm mưu quỷ quái khi ẩn núp của bọn họ thật dễ dàng. Còn muốn dời đi lực chú ý của các phái chính đạo, dời sang người kẻ khác. Lưu Vũ Phi cũng không thèm để ý đến chuyện này, hắn bức đám người Ma Tông xuống tới, chính là muốn xem cả hai phái chính ta sẽ có phản ứng như thế nào. Xem bọn họ sẽ liên hợp, hay là tự mình chiến đấu.

Hắn lạnh nhạt cười, nhìn hơn một ngàn người vây quanh, hắn vẫn không hề thay đổi sắc mặt. Sự uy hiếp của mọi người đối với hắn, hắn không hề đặt vào trong lòng. Một cỗ khí chất hào hiệp từ trên người hắn bộc lộ hẳn ra không thể nghi ngờ.

" Hư Nguyên đại sư, mục đích lần này chúng ta tới, chính là vì muốn tiêu diệt ác ma Lưu Vũ Phi này." Đại trưởng lão giải thích nguyên nhân đám người mình tới đây.

Mọi người nghe được, luôn luôn bị người khác gọi là ma đầu của Ma Tông, dĩ nhiên lại gọi Lưu Vũ Phi là ác ma, bất quá bọn họ cũng không có cảm giác có gì là không ổn.

" Hư Nguyên đại sư, không bằng đạo ma hai phái chúng ta liên hợp, cùng nhau đối phó Lưu Vũ Phi, ngươi xem thế nào?" Đại trưởng lão liền đề nghị. Hắn cũng sợ Lưu Vũ Phi, sợ hắn một mình đối phó với Ma Tông bọn họ. Dĩ nhiên, trong chính đạo các phái, thì Bàn Nhược Tông chính là đại biểu cho chính đạo. Chỉ cần giờ phút này Hư Nguyên hạ lệnh, cùng Lưu Vũ Phi tử chiến, bọn họ cũng tuyệt không phản đối.

Nhìn Hư Nguyên đang trầm mặc, Bổ Thiên cung chủ lên tiếng nói: " Hư Nguyên đại sư, chuyến này không ổn, đám người Ma Tông, trong tâm có quỷ, chúng ta phải cẩn thận mới được."

Bốn tiên nhân trên bầu trời cũng đang thảo luận, lúc nào ra tay đối phó Lưu Vũ Phi tốt nhất.

" Sở cung chủ yên tâm, Thánh Môn chúng ta lần này chỉ nhằm vào một mình Lưu Vũ Phi, sự tồn tại của hắn, tuyệt đối là đại hại lớn nhất của tu chân giới chúng ta."

Lưu Vũ Phi cười lạnh, âm thanh lạnh lùng nói: " Chỉ bằng vào những người Ma Tông các ngươi? Thật là buồn cười, yên tâm đi ta sẽ không làm cho các ngươi thất vọng."

" Đại trưởng lão không cần nhiều lời, việc này không phải một mình lão nạp có thể làm chủ được, hãy để cho lão nạp cùng chư vị chưởng môn thương nghị một chút."

Lưu Vũ Phi cảm thấy buồn cười, đám người này làm như hắn không có tồn tại. Ngay trước mặt hắn đương nhiên thảo luận làm sao đối phó hắn. Lưu Vũ Phi cũng đang cấp đám môn phái chính đạo này một cơ hội, nếu bọn họ muốn đối phó mình mà không từ mọi thủ đoạn liên hợp với Ma Tông, thì đến lúc đó có giết hết bọn họ thì cũng không quá đáng. Giờ phút này hắn chỉ đang tập trung vào Huyết Ma. Lần trước Huyết Ma chạy thoát, hắn đã thề, lần sau nếu nhìn thấy lại Huyết Ma, sẽ nhất định không buông tha cho hắn.

Huyết Ma cảm thấy mình bị người tập trung nhìn, bản năng làm cho hắn rõ ràng, người này nhất định là Lưu Vũ Phi. Cả người hắn rùng mình rợn tóc gáy, như rơi vào trong hầm băng. Lúc này Hư Nguyên, Hiên Viên Cuồng, Sở Uyển Tĩnh mang theo mấy chưởng môn nhân, đi vào trong đại điện của Phi Thiên tông. Sở Uyển Tĩnh còn hướng về Lưu Vũ Phi, lắc đầu trong ánh mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ. Nàng đoán, chính đạo các phái có thể vì đối phó Lưu Vũ Phi sẽ có thể cùng Ma Tông liên thủ. Từ lúc nàng nhìn thấy Lưu Vũ Phi bức người của Ma Tông xuống tới thì nàng đã biết ý nghĩ của hắn. Chỉ tiếc đám người này bị cừu oán làm mê muội, ngay cả điểm này cũng nhìn không ra.

Lưu Vũ Phi đang đợi, Ma Tông cũng đang đợi. Bọn họ đều muốn biết những người trong chính phái sẽ làm ra quyết định thế nào.

Ước chừng một khắc sau, đám người Hư Nguyên từ bên trong đi ra. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

" Hư Nguyên đại sư, các ngươi thương nghị kết quả thế nào?" Đại trưởng lão thấy họ đi ra, liền vội vã hỏi.

" A di đà phật, mấy người lão nạp đều nghĩ, đạo ma hai đạo, đạo bất đồng bất tương vi mưu, các vị chưởng môn nhân cũng là ý này."

Lưu Vũ Phi cũng không phải là một người chỉ nghe nói mặt ngoài mà thôi, vừa rồi Bổ Thiên cung chủ đi ra, ánh mắt nhìn hắn bao hàm thâm ý. Lưu Vũ Phi từ vẻ mặt của nàng thấy được sự bất đồng, như khinh thường, như bất đắc dĩ.

Lúc này bên tai Lưu Vũ Phi vang lên thanh âm nũng nịu của Sở Uyển Tĩnh: " Tiên sinh, nếu lát nữa bọn họ có làm gì cũng đành xin lỗi ngài, còn xin ngài tha lỗi cho, nếu có muốn giáo huấn, mong rằng ngài hạ thủ lưu tình."

Lưu Vũ Phi kinh ngạc nhìn Sở Uyển Tĩnh, thấy vẻ mặt nàng thật bình tĩnh như vừa rồi chưa từng nói chuyện, Lưu Vũ Phi biết đây là ngưng khí thành âm: " Sở cung chủ yên tâm đi, chỉ cần bọn họ không ra tay với ta, ta khẳng định sẽ không làm gì bọn họ nữa."

Huyết Ma bị khí thế của Lưu Vũ Phi tập trung gắt gao, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra. Hắn nhìn chính đạo các phái cự tuyệt đề nghị của trưởng lão, hắn nhẹ giọng bên tai tứ đại trưởng lão nói thầm vài câu.