Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 971: C971



Trong quảng trường, lúc này sau khi Đằng Nguyên bị võ ý luân hồi công kích thì tinh thần thức hải như bị đánh đòn cảnh cáo, cả người lập tức quay cuồng, thân thể giống như tạm dừng, đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt kia mơ hồ hiện ra một tia đau khổ.

“Không tốt!”

Khi nhìn thấy vẻ mặt Đằng Nguyên trở nên dị thường, Khổng Phụ đang đứng trên đài quan sát đột nhiên thay đổi sắc mặt, cảm thấy không ổn.

Ông ta là tông chủ của Linh Môn Tông, biết quá rõ về dấu hiệu này, đó là trạng thái khi bị công kích linh hồn!

Khổng Phụ kinh ngạc nhìn về phía Lâm Lăng, chỉ thấy trong đồng tử của hắn hiện ra hình dạng lốc xoáy trắng đen.

Sâu trong lốc xoáy lưu chuyển một tia hoa văn pháp tắc huyền dị, cứ như kiệt tác thiên địa, thần kỳ mà tự nhiên.

“Đôi mắt Luân Hồi?!”

Thấy thế, đồng tử trong mắt Khổng Phụ chấn động kịch liệt, nhịn không được mà hít hà một hơi.

Lúc này hai đại nhân vật là Hậu Thiên Thành và Lỗ Minh Hiên trên đài đá cũng nhìn ra được, bọn họ ngơ ngẩn mà nhìn Lâm Lăng, trong mắt xuất hiện sự chấn động khó có thể che giấu.


Trong võ đạo có vô số các loại đồng thuật, ngay từ thuở ban đầu hệ thống võ tu của nhân loại hình thành thì luôn truyền lại một dạng người luân hồi thần bí, người này trời sinh vận mệnh nhấp nhô, nếu như thức tỉnh đôi mắt Luân Hồi và không có gì bất ngờ xảy ra thì nhất định sẽ trở thành đại năng võ đạo.

Người sở hữu đôi mắt Luân Hồi đới trước chính là Tổ sư gia sáng lập ra Cửu Huyền Tông, lúc ông ta viên tịch đã lập ra một tông quy.

Khi chuông nứt chính là lúc Thánh Tử xuất hiện.

Cũng vì vâng theo tông quy này mà bao nhiêu năm qua, dù dư luận bên ngoài thế nào thì Cửu Huyền Tông cũng chưa bao giờ lập Thánh Tử.

Không ngờ thì ra ý nghĩa của câu ‘Chuông nứt’ chính là luân hồi giả ra đời.

Cái chuông dùng để sát hạch là dụng cụ đặc biệt chuẩn bị cho người sở hữu đôi mắt Luân Hồi, dù những người khác có thiên phú cao đến mấy, cũng chỉ có thể đánh ra càng nhiều tiếng vang. Nhưng luân hồi giả thì khác, một quyền là có thể đánh nát!

Trong lòng nghĩ như vậy, đám người Hậu Thiên Thành lập tức có cảm giác bừng tỉnh hiểu ra.

“Chẳng lẽ Lâm Thiên cũng biết công kích linh hồn?!”

Thấy thế, các đệ tử Cửu Huyền Tông bên ngoài nhìn đến choáng váng, chỉ dùng một ánh mắt là có thể đánh ngã thiên tài của Linh Môn Tông?


Sao hắn làm được?

Mà trong lúc mọi người ở đây kinh ngạc, Lâm Lăng đột nhiên lao ra, trực tiếp hóa thành một chuỗi tàn ảnh đánh thẳng về hướng Đằng Nguyên.

“Phanh!”

Một quyền làm nổ cả không khí, hung hăng nện vào ngực đối phương.

Sức mạnh chấn động cuồng bạo chảy từ nắm tay vào bên trong, sau đó như truyền ra tiếng xương cốt tan vỡ.

Tiếp theo, thân thể Đằng Nguyên trực tiếp bị đẩy bay ngược ra sau.

Phanh ——!

Mà lúc này, hai bóng dáng đang chiến đấu kịch liệt cách đó không xa cũng vang lên tiếng ầm ầm dữ dội.

Sau đó, một bóng người chật vật kêu thảm bay ngược ra sau.

Người nọ chính là thiên tài của Thiên Kiếm Tông, ‘Trương Cương’.

Mà phương hướng hắn ta bay ngược đến trùng hợp cùng một trục ngang với Đằng Nguyên.