Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 46: Cố lan san lại chạm mặt tô kiều kiều (7)



Editor: Nhã Y Đình Lúc đó, Thịnh Thế yêu sớm. Ngày nào cũng đi cùng một nữ sinh khoe khoang khắp nơi. Tan học, anh dẫn theo hội bạn xấu đến quán bar quậy, cũng chẳng để ý đến cô.

Mãi cho đến khi anh tốt nghiệp cấp ba, Thịnh Thế, Quý Lưu Niên, Hạ Phồn Hoa cùng một nhóm bạn đến quán bar chơi. Vừa vào cửa đã thấy một cô gái bị người ta trêu chọc. Những chuyện như thế này cũng hay xảy ra ở quán bar, mọi người cũng chỉ coi như có trò hay để xem.

Cô bé kia trông cũng khá xinh đẹp mặc bộ váy liền. Đầu hơi cúi xuống, không dám phản kháng mặc cho người khác sờ soạng.

Thịnh Thế cảm thấy không có gì hay ho, định gọi Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa đi chỗ khác. Không ngờ đột nhiên có một chiếc ly thủy tinh phóng tới “Phanh” một tiếng rơi trên đầu tên đàn ông đang trệu chọc cô bé kia.

Tên kia bị chiếc ly đánh trung cảm thấy hơi choáng váng, hơi sững người một lúc.

Ngay sau đó, một cô gái mặc váy đỏ đến trước mặt tên kia, cầm túi sách đánh tới tấp lên đầu tên kia, cực kỳ ác liệt.””

Tên đàn ông kia cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, giật lấy túi xách của cô, định đáp trả thì Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa ở bên cạnh đã xông đến.

Bạn bè tên kia cũng xông đến, Thịnh Thế thấy Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa đã qua đó thì anh cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Vì vậy, tay xách chai rượu cũng xông lên.

Tuy nhiên, từ nhỏ đến lớn Thịnh Thế đã quen ỷ thế hiếp người nhưng đó là lần đầu tiên đánh nhau. Rốt cuộc cũng đánh cho đối phương thảm hại nhưng mấy người bọn họ cũng không khá khẩm hơn là bao.

So với Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa thì Thịnh Thế còn tốt chán chỉ có vết thương trên tay. Lúc đó, anh rất chăm chút đến vẻ bề ngoài, nhìn thấy cánh tay chảy chút máu đã lo lắng không biết vết thương có lưu sẹo hay không. Đột nhiên, anh nghe thấy Quý Lưu Niên hô một tiếng: “Cố Lan San, sao em lại ở đây?”

Thịnh Thế cảm thấy cái tên này cực kỳ quen thuộc, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cô gái ghê gớm mặc váy đó đang cười tươi nói: “Em đến dự sinh nhật của bạn cùng lớp!”

Sau đó, bọn họ cùng nhau rời khỏi quán bar tìm một quán đi ăn khuya. Lúc ấy, anh, Quý Lưu Niên, Hạ Phồn Hoa đều rất thích Cố Lan San. Cô tranh luận với họ không chịu nhường ai, chiếc cằm nhỏ xinh xắn hơi hếch lên sau đó cười rộ mang dáng vẻ kiêu ngạo.

Cơm nước xong, khi mỗi người về nhà mình. Trước khi đi, Cố Lan San cũng cười tươi rói với Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa: “Cảm ơn các anh!” Khi nhìn đến Thịnh Thế, thì khuôn mặt lại xa cách, nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn!” Sau đó, xoay người thoải mái kéo cánh tay bạn học rời đi.

Sau đó vài ngày cũng là sinh nhật Hạ Phồn Hoa, được tổ chức tại khách sạn nổi tiếng trong thành phố. Lúc đó, anh cũng dẫn một nữ sinh cực kỳ xinh đẹp đi cùng. Cố Lan San vẫn mặc một bộ váy liền màu đỏ như cũ. Dù thấy thế nào, anh đều cảm thấy cô mặc váy đỏ cực kỳ đẹp mắt còn ăn đứt cả hoa hậu giảng đường mà anh dẫn đến.

Trên bàn tiệc, cô vẫn như tối hôm trước đều mỉm cười nói chuyện với tất cả mọi người nhưng không hề liếc nhìn anh một cái.

Anh cố ý kiếm cớ nói chuyện với cô nhưng cô chỉ lạnh lùng trả lời.