Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 532: Sở Sở, anh yêu em (22)



Editor: Cà Rốt Hồng

Nhưng cô thật sự không ngờ, sau lưng chuyện đó còn có ẩn tình khác.

Thịnh Thế vậy mà bỏ thuốc dụ gian cô!

Lúc ấy đáy lòng cô bốc lên cơn tức, nghĩ cũng không nghĩ liền quay đầu về phía tay anh đang bóp cổ mình cắn một cái thật mạnh.

Cô dùng sức cắn, nhưng Thịnh Thế còn hung ác hơn cô, tay đang bóp cổ cô, cứ thế không có buông lỏng lực một chút nào.

Lúc đó cô thật sự cảm thấy mình sắp bị bóp chết, cô dứt khoát không né tránh, cô liền trợn tròn mắt nhìn anh, nói: “Anh như vậy, làm sao tôi có thể yêu anh được, tôi đúng là yêu Hàn Thành Trì, hơn nữa tôi muốn yêu cả đời, muốn tôi sinh con cho anh, nằm mơ đi!”

Cô vừa nói, vừa oán hận nở nụ cười.

Lời nói này của cô, thành công bức Thịnh Thế điên lên rồi.

Cô nhìn Thịnh Thế nổi trận lôi đình, lúc ấy đang trong lúc tức giận còn có một chút hưng phấn.

Anh càng tức giận, cô lại càng cười.

Nụ cười của cô giống như đang châm chọc, làm cho anh cảm thấy mất hết mặt mũi cùng toàn bộ tôn nghiêm.

Anh không lưu tình chút nào hung hăng giơ tay lên, vung cho cô một cái tát, quăng cô từ trên giường rơi thẳng xuống đất.

Nói thật, một cái tát kia đánh xuống thật là đau.

Nhưng cô lại không có chút phản ứng nào, chỉ cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Thịnh Thế.

Thịnh Thế lảo đảo đi tới trước mặt cô, trong cặp mắt xinh đẹp của anh hiện đầy ác độc, anh nói: “Cố Lan San, khi tôi yêu cô, cô nói cái gì thì chính là cái đó, khi tôi không thương cô, cô chỉ là cái rắm thôi!”

Sau khi anh nói xong, dường như chưa hết giận, liền chỉ vào quà tặng cô mua cho Hàn Thành Trì đã bị anh phá hư đến nát bấy nói: “Cô cầm tiền của tôi mua quà tặng cho một người đàn ông khác, nghĩ hay quá nhỉ, tôi cho cô biết, Cố Lan San, tiền của tôi, mặc dù cô bán thân, cũng chỉ có thể bán cho tôi, bằng không một phân tiền cô cũng đừng nghĩ đến!”

“A, không đúng, bắt đầu từ bây giờ, một phân tiền tôi cũng không có ý định cho cô! Không phải em trai của cô vẫn còn ở trong bệnh viện sao? Là người thực vật, mỗi tháng cần mười vạn tiền thuốc thang, tôi xem cô lấy cái gì đưa?”

“Đúng rồi...... Cô có thể lấy thân thể của cô tới kiếm tiền, bồi ăn một bữa cơm 5000 đồng, bồi tắm một lần 5000 đồng, bồi làm yêu một lần một vạn!”

“Cái giá này không thấp chứ, một tháng nếu cô thêm chút sức, đúng thật là có thể kiếm đủ mười vạn!”

......

Cố Lan San nằm ở trên giường, nghĩ tới “Một lần” gây gổ đó, cô chậm rãi nhắm hai mắt lại, giơ tay lên nhẹ nhàng sờ về phía bụng của mình.

Sợ là trời cao thật sự trừng phạt cô, trừng phạt cô đối xử không tốt với đứa bé của mình, cho nên sau hai lần mang thai liên tiếp, cô không còn mang thai nữa.