Sau khi mở lòng, thì tất cả mọi thứ sau đó tự nhiên không nói lời nào.
Gia viện Trần gia lớn như vậy, cơ hồ không có nơi nào không để lấy dấu vết hợp xuân của các nàng
Mặc kệ là hòn non bộ hay là bụi hoa, An Thị cùng Vân Lục Nương đều từng tùy ý phiên vân khúc vũ qua
"Đem cái mông nâng cao một chút ?"
An Thị rất thích trước khi thao đánh cái mông đẹp của Vân Lục Nương, để nàng nhếch lên cao cao
Vân Lục Nương cong người chổng mông lên, hai ngực đầy đặn vì thế mà rủ xuống lắc lư, trắng nõn nà giống như hai quả thành thục muốn rơi xuống
An Thị liền sẽ đứng bên người nàng, một mặt hưng phấn nắm bắt nhũ sữa trắng nõn của nàng, một mặt đem ngón tay cắm vào bên trong huyệt của Vân Lục Nương, thật sâu thao làm nàng.
Mỗi lần nhớ tới, chân tâm Vân Lục Nương y nhiên sẽ nhịn không được mà ướt át, sau đó thân thể dâng lên một cỗ khô nóng.
Thẩm Tịnh Xu trông thấy khuôn mặt của Vân Lục Nương đỏ ửng, liền hiểu được nàng đối với An Thị là gì, sợ là tình căn thâm chủng
Nhưng hai người này đã vượt qua cương thường quan hệ, cũng thực khiến người nghẹn họng trân trối
Nếu không bởi vì Thẩm Tịnh Xu từng cùng Tư Bất Quy có quan hệ yêu đương, nàng chỉ sợ sẽ không bình tĩnh tiếp nhận như bây giờ
Chỉ không biết các nàng có thể giấy bọc được bao nhiêu lửa ? Thẩm Tịnh Xu chỉ có thể âm thầm thở dài.
"Vân tỷ tỷ muốn ta giúp đỡ chuyện gì ?"
"A a, là như vậy"
Nghe Thẩm Tịnh Xu tra hỏi, Vân Lục Nương mới từ trong hồi ức tỉnh lại, bận bịu nhấc tay áo xoa xoa mắt
" Tháng trước, A Mão... A Cô nhận một phong thư được quan dịch công sai tiện thể mang đến"
Đại Đường lãnh thổ rộng lớn, thư tín trao đổi chỉ có hai loại phương thức " Một là nhờ thương nhân đi từ nam vào bắc tiện thể mang đi, hai là bằng quan hệ mà nhờ quan quân đưa thư truyền tay.
Sau khi trưởng công chúa phụ chính, mới có loại phương thức thứ ba" Quan Doanh dịch quán, dựa theo chổ gửi thư xa gần mà thu phí
Bất kể nói như thế nào, có thể để cho quan dịch công sai mang thư hộ, hẳn là ở trên quan trường có mấy phần ân tình mờ nhạt
Thẩm Tịnh Xu suy nghĩ nhanh chóng, thoáng qua đã có muôn vàn suy đoán, lập tức nghe Vân Lục Nương nói tiếp :
"Thơ kia, theo A Mão nói cho ta biết, là cửu cửu ( cha chồng) cùng lang quân gửi đến U Châu"
"U Châu ?"
Thẩm Tịnh Xu ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không bình thường, quả nhiên, Vân Lục Nương sau đó gợi lên nghi hoặc vô cùng nhiều.
"Muội muội có khả năng không biết, Trần gia tuy là thương nhân phú hộ có chút mặt mũi, nhưng trước kia cửu cửu xây dựng sự nghiệp được toàn nhờ một tay A Mão"
"Thục Quận Ích Châu, càng cao hơn gấm, nhà mẹ đẻ A Mão họ An, chính là một gia tộc buông gấm danh tiếng ở Ích Châu, muội muội hẳn nghe nói qua, Hồng Sư Phương Văn Thục Giang Gấm"
Thẩm Tịnh Xu gật đầu, Ích Châu từng tiến cống Võ Hoàng lụa dệt, nghe nói cực kỳ hoa lệ, bên trên thêu hoa đối xứng với phượng hoàng giang cánh, sắp xếp hai con hươu, hai con ngựa chờ đợi, sắc thái phi thường diễm lệ chói mắt.
Khi còn bé lúc nàng còn làm thư đồng cho trưởng công chúa, đã từng may mắn thấy ở trên yến hội một tấm lụa gấm, xác thực là thiên hạ vô song
" Hồng Sư Phương Văn Thục Giang Gấm kia xuất thân từ nhà mẹ đẻ A mão, A Mão sau khi xuất giá ở xa, mang một số lượng lớn đồ trang sức cùng châu báu, đi vào Vận Thành, vô ý kết bạn mấy Tú Nương của Dương Châu cùng Tô Hàng, nàng liền đem gấm tiến hành đổi mới, biến thành một loại hàng hóa tinh tế tú mỹ "
"Trần Gia lúc đầu cũng có cửa hàng kinh doanh lụa gấm, bởi vì A Mão mang đến kỹ thuật dệt gấm mà rực rỡ hào quang, sau đó càng làm càng lớn, tích lũy nên gia tài phong phú "
Thẩm Tịnh Xu không biết được những nội tình này, giờ phút này nghe xong, mới tỉnh ngộ được chủ sự thật sự của Trần Gia, nguyên lại là An Thị này.
"Lá thư đó rốt cuộc viết cái gì ?"
" Là một cuộc làm ăn "
Vân Lục Nương từ hông lấy ra một chồng giấy thư được gói cẩn thận, đưa cho Thẩm Tịnh Xu.
Quả nhiên chính là lá thư này, Thẩm Tịnh Xu nhẹ nhàng mở ra, đạt được Vân Lục Nương cho phép mới bắt đầu đọc\
Ngoài ra cũng không có gì khác thường, Thẩm Tịnh Xu đang nghi hoặc, bỗng nhiên nghe được một cỗ lạnh hương nhàn nhạt
Dù không dày đặc, nhưng từ lúc mở ra cho đến khi đóng lại vẫn lượn lờ ở chóp mũi không tiêu tan
"Cống phẩm Tùng Yên Mặc sao ?"
Tùng Yên Mặc chính là loại dùng gỗ thông đốt chế thành, từ xưa đến nay là cống phẩm Tùng Yên Mặc, trước khi Cao Tông vì muốn làm vui lòng Võ hoàng hậu mà đặc biệt nghiên cứu chế tạo từ mười mấy loại hương liệu hỗn hợp, có thể khiến mùi mực yếu ớt, nhưng kéo dài không tiêu tan
Mà chi phí đương nhiên là rất cao, cho nên chỉ có hoàng gia ngự dụng, chỉ có cấp bậc thân vương mới có thể có hạn ngạch mua dùng
Vân Lục Nương gật gật đầu, lại chỉ nửa phần dưới của lá thư " Muội muội cẩn thận phân biệt, chỉ có hai chữ dùng Tùng Y Mặc , rõ ràng là dùng hai loại mực khác nhau
Trải qua đề điểm, Thẩm Tịnh Xu ngửi phía dưới lập tức phát hiện, bút tích trên thư chỉ có hai chữ dùng Tùng Yên Mặc để viết
Mà hai chữ này, thật trùng hợp, chính là "sinh ý"
Đầu ngón tay Thẩm Tịnh Xu nhẹ nhàng vân vê giấy viết thư thật mỏng, lại nhìn kỹ xong hỏi Vân Lục Nương " A Cô tỷ thật sự dựa vào thư này mà đi U Châu sao ?"
Chỉ bằng một lá thư có chút ít lời nói về việc sinh ý, tùy tiện đến U Châu, không khỏi quá mức khinh suất, cũng không giống quyết định của một chủ gia nương tử
"Kỳ thật..."
Vân Lục Nương cắn môi một cái, thần sắc nhất thời có chút u oán phức tạp
"A Mão trông thấy tín vật " Vân Lục Nương rủ mắt, hai tay không tự giác bấu chặt vào nhau, đúng là dáng vẻ muốn rơi nước mắt.
"Lúc trước nàng gả vào Trần Gia, cùng phu lang trao đổi tín vật, sau đó dùng làm bằng chứng để cầu viện"
Dường như ý thức được mình thất thố, Vân Lục Nương nhắc nhở mình bây giờ không nên so đo ghen ghét, bận bịu lau khóe mắt, lại ngẩng đầu nhìn Thẩm Tịnh Xu.
"Cửu Cửu mặc dù nhận an bài của A Mão ra ngoài làm việc, nhưng dù sao sợ có vạn nhất, cho nên trước đó ước định cẩn thận tín vật, nếu như có chuyện ngoài ý muốn, cũng tốt cầu cứu báo tin"
Thẩm Tịnh Xu gật gật đầu, lập tức ngưng trọng nhíu mày lại
Thân mang tín vật rất nhiều thương nhân sẽ chọn lựa cách này, nhưng chủ yếu còn có tác dụng khác, chính là vạn nhất tao ngộ bắt cóc tống tiền, đưa cho giặc cướp cầm tín vật đến cửa để lấy tiền chuộc.
Cho nên Trần gia phụ tử chẳng lẽ..
Vân Lục Nương nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Tịnh Xu, ngay sau đó liền nói cho nàng biết " A Mão chính là cảm thấy cửu cửu cùng phu lang của ta gặp giặt cướp, cho nên mới lập tức cầm ngân phiếu đi đến U Châu"
Nói đến đây, nước mắt bỗng nhiên lại bừng lên, Vân Lục Nương đột nhiên ngồi trên giường đứng dậy, quỳ trước mặt Thẩm Tịnh Xu, lại một lần nữa làm đại lễ, dập đầu không dậy nổi.
"A Mão tự đến hôm nay, đã hơn một tháng bặt vô âm tín, ta biết muội muội sắp đi đến Trường An, Trường An cách U Châu dù sao cũng gần hơn Vận Thành một chút, muội muội coi như không tiện sai người đi nghe ngóng, cũng có thể thay ta báo án lên Đại Lý Tự, tìm kiến A Cô của ta"
Nói một hơi sau đó khóc như bão tố, Thẩm Tịnh Xu biết nàng cũng báo qua vận thành quan huyện, nhưng đoán chừng không có tin tức.
Biển người mênh mông, lại không có nhiều manh mối, tìm một nương tử mất tích trong một tháng, cho dù báo án cho Đại Lý Tự, tìm người chưa chắc có kết quả!
"Tỷ tỷ" Thẩm Tịnh Xu cuống quýt xuống giường đỡ lấy Vân Lục Nương " Lần này vào kinh, ta nhất định thay tỷ toàn lực tìm nàng"
Vì nàng giống mình, trong lòng nàng cũng có một nữ tử khiến nàng nóng ruột nóng gan, như thế sao có thể không đối với Vân Lục Nương không có chút đồng tình nào, khoang tay đứng nhìn ?
"Tỷ tỷ yên tâm" Thẩm Tịnh Xu lần nữa cam đoan " Đợi ta đến Trường An, nhất định phái gia đinh đến U Châu, tìm A Cô tỷ"
Vân Lục Nương lệ rơi đầy mặt, nắm lấy cánh tay Thẩm Tịnh Xu không ngừng nghẹn ngào.
"Muội muội nếu có thể tìm A Cô của ta trở về, kiếp này Lục Nương cho dù không thể báo đáp, kiếp sau cũng nhất định ngậm cỏ kết vành, báo đáp đại ân đại đức của muội muội"
oOo
Đưa tiễn Vân Lục Nương về, Thẩm Tịnh Xu một thân một mình ngồi ở trong phòng hồi lâu.
U Châu, cống phẩm Tùng Yên Mặc, nghi gặp nạn, một tháng bặt vô âm tín...Những thứ này không chút nào liên quan với nhau, Thẩm Tịnh Xu xem xét, lại cực sợ hãi nghĩ kỹ
So với tiểu gia bích ngọc khác biệt, Thẩm Tịnh Xu không chỉ có đọc đủ thứ thi thư, đọc qua binh sử, mà từng vào cung làm thư đồng
Nàng so với bất kỳ người nào đều hiểu, trong cung minh tranh ám đấu, ngươi lừa gạt ta.
Mà U Châu, là một nơi binh gia cực kỳ trọng yếu của Đại Đường, bên ngoài là chống cự bắc di, bên trong là cảnh cửa nối liền Lạc Dương cùng Tây Đô Trường An.
Bản thân nó là trọng trấn, U châu so với hai bên đều là pháo đài di hán hai tộc trộn lẫn, các loại hàng hóa cùng hậu cần tây vực thông nhau, cực kỳ phồn thịnh
Một nơi như thế, tất nhiên là ngư long hỗn tạp, càng bởi vì lại đủ loại nhân tố mà thường xuyên có chút không lớn không nhỏ rối loạn
Bất quá những khả năng gây nên nhân tố hỗn loạn, đứng đầu chính là những thân vương không yên phận
Từ Võ hoàng hậu tẫn kê ti thần, đổi quốc hiệu xưng đế, từng dùng ác quan đại hưng yếm hại hoàng tôn về sau, dòng họ Lý Thị đối với nữ tử chấp chưởng quốc khí Lý Đường có loại sợ hãi không cam lòng
Có dòng họ an phận một góc, nhưng có dòng họ, mang lòng không nhỏ
Đôi mắt đẹp của Thẩm Tịnh Xu thật sâu nhắm lại, nàng nhớ kỹ phụ thân từng nói qua Kỳ Vương....còn có Ngụy Vương
Ngụy Vương Lý Đồng chính là trước đây Cao Tông cùng một thị tỳ sinh ra, tính ra vẫn là huynh trưởng của đương kim trưởng công chúa
Võ hoàng hậu sau khi cầm quyền, từng dùng thủ đoạn lôi đình chấn nhiếp tứ phương, nhất là đối với dòng họ Lý Thị, vị Ngụy Vương này lúc trước nơm nớp lo sợ, cho đến khi trưởng công chúa phụ chính, có lẽ bởi vì tuổi tác trưởng công chúa bất quá chỉ là một mùa hoa, cho nên hắn mới lộ ra cái đuôi không yên phận.
Thật sâu thở dài, Thẩm Tịnh Xu trong ngực có chút khó chịu.
Thẩm gia bọn hắn mặc dù rời xa triều đình, nhưng Thẩm Quân thường xuyên từ bọn học sinh tại triều mà thu được rất nhiều tin tức, Thẩm Tịnh Xu bởi vậy cũng biết một chút nội tình
Ngụy Vương Lý Đồng, cùng Kỳ Vương cùng một giuộc, đều là lòng lang dạ thú, nhưng hắn so với Kỳ Vương càng thêm lão luyện giảo hoạt.
Nhưng trưởng công chúa đối với hắn tựa hồ ngoảnh mặt làm ngơ, buông xuôi bỏ mặc.
Ngụy Vương ở cách không xa U Châu, liên tưởng đến An Thị mất tích, Thẩm Tịnh Xu chỉ cảm thấy một cỗ khí lạnh thẩm thấu.
Trong lòng không khỏi bị lo lắng chiếm cứ, Thẩm Tịnh Xu nháy mắt cảm thấy hơi thở có chút không sảng khoái.
Lặng yên nắm chặt lòng bàn tay, Thẩm Tịnh Xu không tự chủ nghĩ "Khâm Nhi, ta làm như thế nào giúp nàng đây ?"