Đoạt Vợ - Lão Ti Cơ Lưu Tô

Chương 56: Biến cố - Thượng



Nguyệt Nhi mông lung, ở trong rừng thưa thớt, truyền ra tà âm khiến mặt người đỏ hồng

"A...Ân~"

Tiêu Niệm Đường như thú nhỏ cắn ở trên bờ vai tuyết trắng của Cố Thiếu Đường, dùng chổ ẩm ướt lề mề dán dưới bụng nàng.

Rừng rậm ướt nhẹp ẩm dịch màu nâu, nhỏ giọt trên bụng bằng phẳng của Cố Thiếu Đường.

Dưới ánh trăng nhàn nhạt, một mảnh dấu vết thấm nước

"Thông Hoa ~"

Tiêu Niệm Đường cưỡi trên lưng Cố Thiếu Đường, khó nhịn cọ động, đem tất cả nước chảy bôi lên bụng của nàng.

Chổ hoa cọ xát lấy rừng rậm đối phương, ẩm ướt dịch lẫn nhau bị lề mề mà nổi lên chút bọt trắng.

Cố Thiếu Đường cũng phát ra tiếng rên rỉ ẩn nhẫn.

Chổ hoang dã không người, hai cổ thân thể mềm mại vong tình giao hoan

"Ừm ~"

Tiêu Niệm Đường thẳng tắp thân trên, một đôi phong đồi đứng thẳng giữa không trung, cho dù tứ phía là đêm đen, cũng ẩn ẩn lộ ra ánh sáng

Nàng đem lưu dịch nóng rực dán chặt bụng người phía dưới thân, quỳ xê dịch đầu gối, dùng chổ hoa tinh tế lề mề.

Cánh hoa cực kỳ mềm mại tách ra hai bên, giống như là mở ra miệng, nhẹ nhàng hút lấy da thịt Cố Thiếu Đường.

Biên quan lạnh lẽo tựa hồ tuyệt không để cho làn da nàng trở nên thô ráp, vẫn là trơn nhẵn như ngọc.

Nhưng bây giờ, khối " Ngọc " này nóng rực.

Tiểu hoa môi của Tiêu Niệm Đường, dán lên da thịt của nàng, từ bụng nhỏ trượt lên chút xíu

Hai mảnh cánh hoa đều đang hôn, Tiêu Niệm Đường cố gắng dịch chuyển về phía trước, hạ thân chảy xuống thủy dịch nóng ướt, lóe lên ánh sáng, ở trên thân Cố Thiếu Đường lưu lại đường dài óng ánh.

Tiêu Niệm Đường vất vả nhẫn lấy khoái cảm, rốt cuộc cưỡi ở phía dưới đôi ngực của Cố Thiếu Đường.

Bụng dưới trực tiếp đối đầu với nhũ câu bởi vì nằm mà hơi bằng phẳng, Tiêu Niệm Đường cắn môi, chậm rãi nhô lên hông eo, quỳ thẳng.

Sau đó, nàng lại dịch chuyển về phía trước

Tiểu huyệt mấp máy nhắm ngay một bên ngực, Tiêu Niệm Đường cẩn thận từng li từng tí quan sát Cố Thiếu Đường, tựa hồ chờ nàng đồng ý

Cố Thiếu Đường rất nhanh lĩnh ngộ ý đồ của nàng, không khỏi cười nói " Nàng thích dạng này?"

Nàng phối hợp đẩy đầu ngực của mình lên một chút, đã duyên dáng yêu kiều, ưỡn ra một viên nhỏ thô sáp

Cố Thiếu Đường có chút hít một hơi, hơi lũng ngực trái của bản thân.

Để viên tiểu hồng quả kia nhắm ngay phía trên cánh hoa, Tiêu Niệm Đường lập tức khẽ động, dùng cánh hoa đụng chạm đầu ngực đứng thẳng.

Run rẩy một hồi, hai người đồng thời rên rỉ lên tiếng.

Đầu ngực hồng hồng có từng điểm từng điểm cảm giác thô ráp, mài dị thường dễ chịu, Tiêu Niệm Đường không khỏi nâng lên cao một chút, trực tiếp dùng cánh hoa ngậm lấy quả hồng đầu ngực dưới thân mình

Chậm rãi nhúc nhích, hảo hảo ướt át nó

"Ngô ~"

Cố Thiếu Đường cũng phát ra tiếng thở gấp kiềm chế, nàng càng đẩy ngực trái của mình lên, để Tiêu Niệm Đường vuốt ve hồn nộn nhô ra của mình

Giống như cánh hoa mềm mại bao khỏa lấy đầu ngực, cảm giác mỹ diệu trơn nhẵn cảm giác vô cùng mỹ diệu.

Tiêu Niệm Đường dần dần trầm mê, nàng duỗi bàn tay ra, đẩy ra chổ hoa của chính mình, đem viên tiểu hoa cuống sưng nóng lộ ra.

Trực tiếp dùng tiểu hoa cuống mẫn cảm đi ma sát đầu ngực của Cố Thiếu Đường.

"A a ~"

Khoái cảm quá cường liệt, Tiêu Niệm Đường không khỏi toàn thân run lên.

Như si như say lề mề rất lâu, thẳng đem hai đầu ngực của Cố Thiếu Đường mài đến đỏ, Tiêu Niệm Đường mới chuyển lấy cưỡi lấy eo của nàng.

Tiêu Niệm Đường toàn thân nhũn ra, nhưng Cố Thiếu Đường làm sao thỏa mãn, lập tức vỗ cái mông của nàng

"Tiêu Nhi, tự mình động"

Cố Thiếu Đường đỡ lấy eo nhỏ trên thân mình, lại bóp một chút, ra hiệu cho nàng tự ma sát

Tiêu Niệm Đường ngửa cằm lên phát ra tiếng than nhẹ, lập tức ra sức run run.

Hai nơi rậm rạp ẩm ướt nhiều lần cọ xát, phát ra dâm mỹ làm say lòng người lại vang lên

Cố Thiếu Đường nhìn thiếu nữ trên người mình, ánh trăng càng phủ một tầng trong suốt thấm lên da thịt vốn lạnh bạch của nàng

Đã lạnh lại diễm, đẹp đến mức để tâm linh Cố Thiếu Đường chập chờn

"Ừm ~ Thông Hoa"

Tiêu Niệm Đường đối với nơi riêng tư của Cố Thiếu Đường vong tình lề mề, đổ mồ hôi lâm ly, tóc bạc dài đến eo rối tung như thác nước, thậm chí mang ánh sáng ẩn ẩn làm say lòng người.


Khẽ nhếch miệng nhỏ đỏ tươi như đan, tràn ra tiếng mị thở.

Một đôi nhũ câu trắng nõn rung động lên xuống, sóng nhũ trận trận, đầu ngực đỏ sậm, giống như điểm mai trong tuyết, diễm đến kinh người.

Cố Thiếu Đường bị mê mắt, nhịn không được giơ tay lên, một trái một phải khép lại tuyết nhũ đang phát run kia.

Nhũ trịu nặng, da thịt hương trượt ngưng lộ, nàng nhẹ nhàng ấn xuống đầu ngực, Tiêu Niệm Đường nhât thời mẫn cảm xụi lơ ghé vào trên thân Cố Thiếu Đường.

Con ngươi trong suốt xanh thẳm, cứ như vậy nhìn thẳng vào con mắt mang ý cười của Cố Thiếu Đường.

"Thông Hoa~"

Tiểu Lang Nữ huyệt tâm lửa nóng, gấp đợi bị ngón tay trừu sáp để giải nhiệt.

Nàng vểnh mông cao, miễn cưỡng chống lên nửa thân người trên, muốn hôn bờ môi Cố Thiếu Đường.

Cố Thiếu Đường lại đột nhiên đánh một bên mông nàng.

"Muốn ta cắm nàng sao?" nàng dùng sức vò mông thịt của nàng, ngữ khí xấu xa " Nhưng nàng còn chưa làm cho ta hài lòng"

"Thông Hoa~"

Tiểu Lang Nữ cực ủy khuất, con mắt màu xanh lam xuất hiện một tầng hơi nước.

Cố Thiếu Đường cười cười, trầm giọng nói " Chuyển qua, tiểu huyệt đối diện với ta, ta mới cắm nàng"

Tiêu Niệm Đường cắn bờ môi bất mãn nhìn nàng

Cố Thiếu Đường cũng không vội, chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của nàng

Tê dại chịu không được, Tiêu Niệm Đường miễn cưỡng chống lên thân thể, chậm rãi chuyển qua, ghé vào giữa hai chân Cố Thiếu Đường

Mà tiểu huyệt của nàng cũng đưa đến bên miệng Cố Thiếu Đường.

Cố Thiếu Đường rất hài lòng " Hiện tại liếm ta"

Nàng đem chân tách ra, lộ ra nơi riêng tư đang động tình

Tiêu Niệm Đường nghe lời liếm một chút, Cố Thiếu Đường lập tức đem một ngón tay cắn vào tâm huyệt của nàng.

Huyệt tâm đói khát lập tức hút gấp, Tiêu Niệm Đường nhất thời sảng đến mềm xuống dưới, rên hừ hừ.

Cố Thiếu Đường lại không cắm vào, chỉ đem ngón tay dừng ở bên trong.

"Ngoan" thanh âm nàng khàn khàn " Liếm một chút ta cắm nàng một chút"


"Ngô~"

Bên trong huyệt Tiêu Niệm Đường nóng đến sắp hòa tan, chổ sâu cực kỳ ngứa ngáy, thế nhưng Cố Thiếu Đường vẫn bất động.

Khó chịu, khó chịu sắp điên.

"Nhanh liếm ta" Cố Thiếu Đường cố ý cọ xát lấy cửa huyệt, nhàn nhạt ra vào một chút " Không thì sẽ không được thoải mái"

"Ừm ~"

Tiêu Niệm Đường hai con ngươi mang nước mắt, ủy khuất bắt đầu liếm nàng.

Đầu lưỡi vừa mới thổi qua chổ ẩm ướt, huyệt tâm lập tức bị ngón tay hung hăng cắm vào một chút.

"A..."

Sảng khoái, Tiêu Niệm Đường say mê không thôi, sau đó trừu sáp ngừng lại.

"Ô ~"

Thông Hoa không làm nàng...Thông Hoa xấu xa ~

"Muốn bị cắm liền phải hảo hảo liếm"

Tiêu Niệm Đường lẩm bẩm một tiếng, hốc mắt có chút hồng.

Nàng cố gắng tích lũy khí lực, đối với chổ tỏa ra mùi thơm dùng đại lực liếm đếm mấy lần.

Khẽ lướt qua, huyệt tâm cũng liền bị trừu sáp mấy cái.

Cố Thiếu Đường nhìn chằm chằm tiểu huyệt chặt chẽ lại tươi non của Tiểu Lang Nữ, ngón tay lúc nhanh lúc chậm trừu sáp.

Nước bên trong đều phốc văng ra, trôi thành một mảnh

Huyệt thịt cũng đều như vậy đói khát hút lấy ngón tay, Cố Thiếu Đường thấy nóng mắt liền hướng chổ sâu cắm xuống.

"A~"

Thân thể đã mềm nhũn đến cực hạn, ngứa ngáy trong nội huyệt đã thúc đẩy Tiêu Niệm Đường không ngừng liếm láp, biết cuối cùng thực tế không còn khí lực.

Cố Thiếu Đường lúc này mới bỏ qua cho nàng, ngón tay đi vào sâu, nhanh chóng trừu sáp ra vào.

Không khách khí lại lần nữa tiến vào trong thịt mềm, ở chổ sâu chuyển động, mò lấy lui ra ngoài, lại vào bên trong tận cùng

"A, a a...A ~"

Tiêu Niệm Đường thích bị trừu sáp như vậy, rất nhanh liền cao trào.

Thủy dịch theo ngón tay rút ra mà văng tung tóe, thậm chí còn có mấy giọt dính lên cằm Cố Thiếu Đường.

Nàng cũng không chê, bưng lấy khe mông Tiêu Niệm Đường hung hăng liếm mấy cái, mới tính là thỏa mãn.

Đêm rất yên tĩnh, trăng rất sáng, gió thổi qua rừng cây, vang lên xào xạc

Cố Thiếu Đường cùng tiểu nữ lang lúc trở về doanh trại, chính là trông thấy Tư Bất Quy đứng ở trước trướng, ngẩng đầu nhìn thương khung

Nàng trước tiên đem Tiêu Niệm Đường trở về lều của mình, lập tức vén rèm đi ra, tới bên chổ Tư Bất Quy đứng.

"Chước Hoa, ngươi nhìn" Tư Bất Quy tuyệt không quay đầu, vẫn như cũ ngước nhìn bầu trời đêm " Đêm nay tinh tượng phá lệ đẹp"

Cố Thiếu Đường không có lên tiếng, chỉ là mặc mặc ngẩng đầu, nhìn theo nàng về phía bầu trời đêm

Tinh Hán xán lạn.

"Nghe nói nhóm anh linh Đại Đường ta, đều ở trên kia, mỗi khi gặp đêm trăng sáng thế này, liền sẽ nhìn xem con cháu đời đời của họ"

"Ừm..."

Nhất thời đều trầm mặc

"Bất Quy"

Trong nháy mắt, Cố Thiếu Đường hơi nghiêng qua thân, tay vịn chuôi kiếm, nghiêm nghị nói: " Ta dù so ra kém Anh Công uy hiếp Tây Vực năm đó ( Anh Quốc Công Lý Tích, từng diệt đông Đột Quyết, trấn thủ tịnh châu, uy hiếp Tây Vực, danh tướng khai quốc Đường triều) nhưng tổng không đến mức ngồi không ăn bám, có phụ chính tam phẩm tướng quân bổng lộc"

Tư Bất Quy nghe vậy, cười cười.

"Ta biết ngươi sẽ không" nàng quay đầu nhìn Cố Thiếu Đường " Ta chỉ là lo lắng khác"

Ánh mắt Cố Thiếu Đường chìm xuống " Đột Quyết mở đất Yết ( thời nhà Đường xưng hô đối với chiến sĩ Tây Bắc, quân chủ lực Đột Quyết) a?"

"Không hoàn toàn như thế" Tư Bất Quy chống chân, đứng thẳng người lên, con mắt đen như mực cũng là mắt sắc thâm trầm.

"Tần Hán hung nô làm hại, hiện có Đột Quyết là địch, những tên mọi rợ thảo nguyên như rắn chuột" nàng nhìn Cố Thiếu Đường cười một tiếng, ngậm lấy có chút than nhẹ " Lại không có thể Cố tướng quân diệt hết được"

"Khó khăn nhất xưa nay không phải ngoại hoạn" Tư Bất Quy ngồi yên mà đứng, trên mặt hơi có chút ngoan tuyệt túc lạnh, " Ngoại hoạn bất quá là sói, sói sẽ e ngại cường đại, nhưng nội ưu..."

Thanh âm trầm lãnh giống như hầm băng nước đá " là rắn độc"

Sói hung tàn ở chổ sáng nhưng đề phòng, mà rắn độc, giấu ở trong bụi cỏ âm u, vô thanh vô tức, lúc nào cũng có thể luồn lên tập kích.