Châu Thăng hiện đang vừa là chuyên viên nghiên cứu cấp cao về lĩnh vực khoa học và thông tin vừa ông chủ của tập đoàn khoa học AndieP đứng đầu ngành khoa học trong nước và đứng tóp năm quốc tế.
Châu Thăng từ nhỏ đã có đam mê về khoa học và nghiên cứu anh cũng đã có bảy năm du học ở Mỹ về lĩnh vực này đến năm 21 tuổi thì chính thức thành lập công ty của riêng mình để nói về lĩnh vực này thì phải là một người vô cùng thông minh và có một trí sáng tạo siêu phàm, Châu Thăng được xem là bộ não vàng trong ngành nghiên cứu và phát triến khoa học_công nghệ, từ lúc còn đi học đã luôn là người đạt thành tích xuất sắc nhất cả khối không chỉ mỗi ngành học của mình mà cả những ngành học ngoài lề anh cũng luôn xuất sắc hoàn thành tốt, hai năm liền đạt thủ khoa.
Châu Thăng có một bộ não diệu kỳ anh có thể ghi nhớ thông tin chỉ qua một lần nhìn thấy dù không được nhìn kỹ cũng có thể ghi nhớ rất nhanh nhờ vào tài năng này mà mỗi khi đến kỳ thì anh đều không mất quá nhiều thời gian trong việc ôn tập toàn bộ thời gian dư thừa đó anh dành cho việc tập trung ghiên cứu những dự án mới.
Hôm nay Châu Thăng đích thân đến công ty kiểm sát, bên cạnh anh còn có một người anh em thân cận là Đinh Mật, là người được xem là dưới một người như trên vạn người, Đinh Mật cũng là du học sinh hai người quen biết nhau khi bắt đầu những ngày đầu tiên đi du học từ đó đã trở thành anh em tốt của nhau những dự án quan trọng Đinh Mật đều sẽ cùng Châu Thăng hợp tác hoàn thành.
...
“ Cô làm cái gì vậy hả, tôi bảo cô mua trà cho mọi người cô lại đi mua cafe, cô không biết phần lớn người trong phòng số liệu của chúng ta đều không uống cafe hay sao, thứ vô dụng này cô vào đây làm chỉ nỗi làm khổ người khác mà thôi “
“ Tôi xin lỗi, Cảnh tổng bây giờ tôi sẽ ra ngoài mua lại, không lâu đâu chắc chắn sẽ có trà cho mọi người “
Cảnh Khúc là người đứng đầu của bộ phận chuyên về số kiệu khảo sát trong công ty ông ta cũng là người chuyên ức hiếp những thực tập sinh hay nhân viên mới, hôm nay cũng vậy ông ta lại tiếp tục buông những lời cay đắng với cô thực tập sinh này. Cô ta chỉ mới vừa vào công ty được một tuần đã hết lần này đến lần khác bị ông ta hành cho ra bả, mỗi ngày chỉ tổ hầu hạ cho Cảnh Trương thôi cũng khiến cô áp lực chồng chất.
Thường ngày Cảnh Trương không phải kiếm cớ chửi mắng nhân viên thì cũng là sai vặt họ làm hết chuyện này đến chuyện khác, tuy là đàn ông nhưng miệng lưỡi lại chẳng khác gì đàn bà, ông ta mà mở miệng thì y như rằng sẽ rúng động khắp công ty, xung quanh những nhân viên khác cũng đều sợ hãi Cảnh Trương, chỉ cần ông ta nói một sẽ không ai dám nói một phẩy năm chứ đừng nói là hai. Cảnh Trương năm đó nhờ vào một dự án mới lọt vào mắt xanh của Châu Thăng nhưng lúc đó anh không biết được tên đàn ông này thật ra là một người có lòng dạ độc đoán đến thế, suốt ngày chỉ biết ỷ thế ỷ quyền mắng nhiết nhân viên của công ty không chỉ riêng bộ phận của mình đến cả những nhân sự của bộ phận khác cũng không thoát được cái miệng như cú này của Cảnh Trương.
Không đợi người phụ nữ quay người Cảnh Trương tức khắc không chút thương hoa tiếc ngọt mà đẩy cô va vào cửa kính lớn, cánh tay trái của người phụ nữ đau điếng khiến cô ta không kiềm được mà thả hết những ly cafe trên tay xuống đất, cô ôm lấy cánh tay mình nhăn nhó vì đau, Cảnh Trương nhìn xuống cafe đều bị đổ hết ra trong túi đựng còn có chảy một ít ra nền đất ông ta nghiến răng ken két giận đến phát hỏa, lớn tiếng với cô.
“ Thứ vô dụng, tôi không hiểu sao Châu tổng lại chấp nhận một kẻ phế vật như cô vào công ty nơi này làm sao chứa được một kẻ đến cả việc mua trà hay mua cafe cũng không làm được chứ “
Chẩu Thăng đúng lúc đi đến nghe thấy dường như Cảnh Trương có nhắc đến mình thấy cảnh tượng trước mắt cũng làm anh tự mình đoán ra được là đang có chuyện gì xảy ra, bao năm qua kể từ khi Cảnh Trương được vào công ty làm việc thì những tin đồn xấu về ông ta anh đã nghe rất nhiều lẫn nào cũng luôn nhắc nhở ông ta tự kiểm soát lại tính khí của mình nhưng Cảnh Trương vẫn là chứng nào tật đó một ngày đi làm ông ta không mắng chửi ai thì sẽ ăn không ngon ngủ không yên hay sao đấy.
“ Tôi tuyển người chẳng lẽ còn phải thông qua ý kiến của ông hay sao?, Cảnh Trương đây là lần thứ mấy ông làm loạn ở công ty tôi rồi “
Cảnh Trương chỉ thấy sợ chỉ biết cúi đầu trước Châu Thăng trong mắt ông ta anh không khác gì thần tiên cai trị đất trời sự xuất hiện của anh liền khiến ông ta trở nên nhỏ bé như một hạt cát, Châu Thăng chỉ cần thấy không vui sẽ buồn miệng thổi bay hạt cát này ngay lập tức.
Châu Thăng đi đến đứng ngay bên cạnh người phụ nữ anh nhìn góc nghiêng đó lại vô cùng có sức hút, chính anh cũng không biết mình đã tuyển người phụ nữ này lúc nào trong khi còn đang tự nghi ngờ bản thân thì Đinh Mật đi cùng cũng lên tiếng.
“ Đây là thực tập sinh tuần trước tôi thay cậu phỏng vấn đấy, cô ấy du học từ Pháp vừa trở về tháng trước thành tích cũng rất tốt “
Châu Thăng chỉ nghe mà không quá quan tâm đến những lời nói của Đinh Mật vì bây giờ anh đã hoàn toàn bị gương mặt mềm mại kia mê hoặc, làm sao có thể có một người phụ nữ xinh đẹp đến vậy không chỉ gương mặt nhỏ nhắn vừa quyến rũ vừa đáng yêu đến cả vóc dáng cũng rất đẹp, nó hoàn hảo đến từng chi tiết, thân hình cô hoàn toàn khiên Châu Thăng nhìn không chớp mắt đây là lần đầu tiên anh bị một người phụ nữ thu hút, Châu Thăng bất giác nhếch nhẹ khóe miệng chứa sự nham hiểm của một thợ săn đang nhâm nhe con mồi của mình.
“ Châu tổng cô ta thật sự không làm được việc gì nên hồn cả, tôi nhờ cô ta ra ngoài mua trà để chuẩn bị cho cuộc họp cuối cùng cô ta lại mua cafe về, những công việc tôi giao cho cô ta cũng không việc nào được giải quyết ổn thỏa “
Cảnh Trương vừa nói vừa chỉ trỏ vào người phụ nữ nếu là người khác thì bây giờ đã khóc bù lu bù loa bỏ chạy từ lâu rồi nhưng người phụ nữ này ngoài đôi mắt đỏ ửng lên thì hoàn toàn không có một thái độ phản đối nào, không khóc không giải thích cũng không có thái độ gì hoàn toàn chỉ biết im lặng chịu đựng, điều này cũng phần nào gây được sự chú ý của Châu Thăng, chỉ vừa nhìn qua anh liền nhận định cô gái này không hề đơn giản, cô im lặng nhưng có thể là người không dễ bị bắt nạt bây giờ cô ta nhẫn nhịn nhưng một khi đã đạt đến giới hạn cũng sẽ không nể mặt một ai.
“ Cảnh Trương, tôi cảnh cáo ông đây sẽ là lần cuối tôi nhắc nhở ông về chuyện này, đây là công ty không phải nơi để ông sai khiến người khác mọi người đều là làm công như nhau ông không có tư cách lên mặt với bọn họ càng không được phép cậy thế bắt nạt người, chuyện này còn xảy ra thì ông đừng mong có chỗ đứng trong ngành này nữa “
“ Nhưng, Châu tổng...tôi “
Châu Thăng chỉ lườm ông ta một cái đã có thể lập tức khiến tên đàn ông như bị khâu chặt miệng không dám biện hộ thêm một lời chỉ đành ngậm ngùi rời đi.
Châu Thăng nhìn qua người phụ nữ, giọng anh mang hơi lạnh nhưng so với lúc nãy đã dịu đi vài phần.
“ Cô tên là gì? “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.