Sau tiệc đính hôn thì cuối cùng cái ngày mà trong cuộc đời người phụ nữ ai cũng ao ước nhất đã đến. Có lẽ vị thiếu nữ nào cũng mong cho bản thân mình có được một cuộc sống hạnh phúc và được bên người mình yêu đến hết đời thì Hách Gia Nhi lại chẳng vui vẻ gì.
Cô mặc trên người một bộ váy cưới trắng tinh, có đính những hạt kim cương lấp lánh, toả ánh hào quang càng tô lên nét đẹp mĩ miều kia. Nhưng cô gái này lại chẳng vui nổi, cũng như có câu ' người buồn cảnh có vui đâu bao giờ ' vậy.
Váy có đẹp nhưng người buồn thì cũng vậy thôi. Bên phía nơi tổ chức đã sẵn sàng hết mọi thứ chỉ còn chờ mỗi cô dâu thôi.
Không chần chờ nữa Hách Gia Nhi khoác tay qua tay bố mình mà tiến bước đến gần chú rể. Hai người có phối hợp, ánh mắt chạm nhau làm cho cô dâu có chút hồi hộp, mặc dù cô biết đây chỉ là đóng giả mà thôi.
Cô thầm nói nhỏ " Anh có cần phải diễn sâu thế không? "
" Đã diễn là phải diễn cho thật chứ thế mới có tính thuyết phục được." Mặc Hiên Kì đáp lại bằng lời trêu chọc, có lẽ anh không còn lạnh lùng mấy với cô gái trước mặt nữa mà chỉ là thấy được sự thú vị nên mới đùa giỡn nhu vậy.
"…" Hách Gia Nhi thật sự bất lực mà chỉ biết thở dài nhịn người đàn ông.
Bỗng một âm thanh vang lên làm cho tất cả mọi người chú ý hơn. Đó không phải là gì khác mà chính là lời tuyên thệ mà vị nho giáo đọc lên. “ Hôm nay là một ngày lành, tháng tốt để đánh dấu cho sự khởi đầu của một cuộc sống mới mà cô dâu và chú rễ sẽ phải trải qua sau này.”
" Vậy cho phép ta đọc lên những lời tuyên thệ đẹp đẽ. Anh Mặc Hiên Kì có đồng ý lấy cô Hách Gia Nhi làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với cô ấy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọn cô mọi ngày suốt đời anh không?”
Khi lời thề được chính miệng cha giáo kết thúc Mặc Hiên Kì nở một nụ cười tà mị mà không chần chờ gì đáp ngay “ tôi đồng ý.”
Hàng loạt tràng pháo tay vang lên, đức cha lại tiếp tục đọc lời tuyên thệ cho Hách Gia Nhi “ Cô Hách Gia Nhi có đồng ý lấy anh Mặc Hiên Kì làm chồng và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với anh, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh mọi ngày suốt đời không?”
Nghe đến đây khoé miệng Hách Gia Nhi lại không sao nói lên lời đồng ý nhanh lẹ, dứt khoát như Mặc Hiên Kì được. Có lẽ cô cảm thấy cuộc hôn nhân này không phải thứ cô muốn háy chăng?
Một cảm giác khó nói cho đến khi bên tai vang đến tiếng thúc dục của người đàn ông cô mới lắp bắp mà nói " tôi...tôi đồng ý."
Lại một tràng vô tay nữa vang lên, buổi hôn lễ cứ thế mà kéo dài cho đến tận đêm mới xong.
Vẫn trong bộ váy cưới, ngồi ngắm mình trước gương Hách Gia Nhi vẫn trầm tư, suy nghĩ mà không để ý đến bất kì thứ gì.
" Chả sao, dù gì cũng là tâm nguyện của ông ngoại và hai bên gia đình mình cũng chẳng muốn thay đổi làm gì. Haha...."
Nói xong cô bước và nhà tắm mà tắm gội sạch sẽ một lượt rồi quay ra giường ngủ như gì mà không bận tâm chuyện cưới gã này nữa. Thế cũng là đủ rồi.
……
8 giờ sáng.
" Mặt trời cũng lên gần tới đỉnh rồi mà Hách Gia Nhi cô ta còn ngủ sao? " Mặc Hiên Kì cầm tờ báo trên tay, khuôn mặt với một cặp kính mà đọc từng tư liệu một. Lạnh lùng, khắt khe mà hỏi bà Mộc người giúp việc lâu năm của anh.
Bà Mộc cũng lịch sự, kính cẩn mà đáp " Thưa cậu chủ, cô chủ vẫn chưa dậy chắc là do hôm qua hơi mệt đó ạ. Dù gì trước buổi lễ cô ấy cũng bận rất nhiều việc..."
Phất tay mà ngắt lời " gọi cô ta dậy, nhà này còn chưa có cái quy định ăn không ngồi rỗi. Từ nay cứ 5 giờ sáng là gọi cô ta dậy cùng gì luôn đi. Con có việc nên đến công ty trước."
Cạch!
Cánh cửa của chiếc ô tô hãng Hanzata đóng lại, đọng cơ cũng được khởi động, tiếng xe rời đi cũng ngày một nhỏ dần và mất hẳn.
Cũng cùng lúc này Hách Gia Nhi đi từ trên lầu xuống vừa hay thấy một người giúp việc nên tiện hỏi luôn. " Mặc Hiên Kì đâu? Anh ta đi làm rồi à."
" Vâng thưa cô chủ." Một cô gái giúp việc trẻ trong nhà đáp lời.
Sau một lúc nói chuyện thì cô cũng biết được tên của cô gái giúp việc đó là Mộng Nhu, hai người cũng rất hợp nên Hách Gia Nhi cũng rất thích cô giúp việc này. Và còn bảo cô ấy gọi mình là ' tiểu thư ' chứ không cần lúc nào cũng một tiếng là ' cô chủ ' hai tiếng cũng là ' cô chủ.'
Bà Mộc bước từ phòng bếp ra mà dần kể lại những việc nhà mà cậu chủ của mình đã giao cho Hách Gia Nhi làm. Từng li từng tí đều là bao công việc mà cô thường xuyên làm ở nhà cả, cũng chẳng khác gì là bao.
Bởi cô mặc dù là con nhà quyền quý nhưng cô lại không mang cái tính ỷ lại hay trong chờ gì người gúp việc cả. Việc nhà cô cũng tự lên kế hoạch rồi giao cho từng người giúp việc trong nhà. Còn những việc mà cô có thể tự làm thì cô sẽ tự làm.