Video của trường mầm non được phát xong nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó.
Mộc Quy Phàm lại tung ra video của bệnh viện!
Quá trình truy xuất video giám sát của bệnh viện quá rắc rối, Mộc Quy Phàm không thể chờ đợi, trực tiếp hack mạng của bệnh viện!
Video giám sát của bệnh viện quá đặc sắc, có hình ảnh còn có âm thanh.
Còn đâu bà cụ khóc đến là đáng thương trong đoạn video hôm nọ, bà nội Dương Dương trong video lần này trừng mắt, cố tình gây sự để ép bác sĩ phải viết kết luận chẩn đoán cho bà.
Tiếp đó là hình ảnh gia đình họ nói chuyện trong phòng bệnh, bà nội Dương Dương vô cùng kiêu căng hợm hĩnh…..
Còn đoạn video mà cậu bé Dương Dương khóc vì đau lan truyền trên mạng thực chất không phải vì 'vết thương' của cậu.
Mà bởi vì cậu bé đòi ăn gà rán, bà nội chưa thể mua ngay nên cậu lập tức gào khóc….
Cộng đồng mạng sửng sốt.
[Trời ơi…… tam quan của tôi vỡ nát rồi! Đây là lần tôi bị người ta đánh lừa rồi dắt mũi nghiêm trọng nhất đấy….]
[Hóa ra những gì cô bé kia nói đều là sự thật, lời giải thích của nhà họ Tô cũng chẳng chút giả dối! Nực cười ở chỗ, ban đầu tất cả mọi người đều nói bọn họ chỉ đang rửa sạch tội…]
[Lòng tôi nặng trĩu và bí bách, tôi nhớ lại câu mà Túc Bảo đã nói khi khóc ------- Tại sao nói sự thật chẳng được ai tin tưởng, tại sao nói dối lại được bao người ủng hộ?]
Trong không trung như vang lên tiếng bốp bốp, không biết có bao người bị vả sưng mặt!!
Cộng đồng mạng, người thì trầm mặc không dám thừa nhận sai lầm của mình, kẻ lại ra mặt chửi rầm trời.
Có điều khi trước họ mắng nhà họ Tô nhiều tiền nên một tay che trời, mắng Túc Bảo mới tí tuổi đã biết diễn kịch gạt người.
Bây giờ thì sao, chửi cậu bé Dương Dương là thằng nhóc quỷ, chửi bà nội cậu quá đáng ghét.
[Mẹ kiếp, ngày nay ai cũng không mang theo não khi lên internet phải không? Bạo lực mạng với một bé gái, rốt cuộc có còn là con người không thế hả!]
[Còn những Đại V (1) dẫn dắt cho sự tình phát triển theo chiều hướng sai lệch kia nữa! Tha thiết yêu cầu bọn họ phải chịu trách nhiệm pháp lý vì hành vi phao tin đồn nhảm của mình.]
(1): Microblogger có ảnh hưởng với tài khoản đã xác minh
[Tôi phục sát đất rồi nha! Đám người mắng cô bé Túc Bảo khi trước đâu hết rồi? Sao các người lại độc ác thế hả, bây giờ ra mặt đi xem nào, không dám à?]
Một số người không ngừng xóa các bình luận mắng nhà họ Tô và Túc Bảo khi trước.
Đương nhiên sẽ có người liên tiếp chụp ảnh màn hình để lưu lại bằng chứng bạo lực mạng của kẻ khác.
Vài cư dân mạng tung ảnh chụp màn hình những lời lẽ làm tổn thương Túc Bảo khi trước của vài id lên mạng, sau đó mọi người phát hiện ra những id này rất quen thuộc…..
Chính là id vừa mắng cộng đồng mạng [không mang theo não khi lên internet] hoặc kêu gọi những kẻ mắng Túc Bảo [ra mặt]…
Hóa ra hầu hết những id nói lời chính nghĩa ban nãy lại là id từng chửi mắng Túc Bảo và nhà họ Tô khi nghe thông tin một chiều từ bà nội Dương Dương.
[Ha ha, có phải bị tâm thần phân liệt không thế? Khi trước chửi mắng cô bé Túc Bảo, giờ lại làm bộ chính nghĩa, tự mình chửi mắng mình hả?]
[Chỉ có thể nói cỏ dại mãi là cỏ dại!]
[Người anh em khi trước kêu chúng tôi chụp ảnh màn hình lời thề ‘livestream dập đầu’ đâu nhỉ? Tôi tung ảnh chụp màn hình lên rồi đấy, khi nào anh mới livestream nhỉ?]
[Tôi chẳng quan tâm mấy thứ này! Giờ tôi đang tức muốn chết đây, thực sự chỉ muốn hỏi bà già đáng ghét kia, khi nào bà ta ra mặt quỳ lạy rồi chịu roi quất đây!]
Cộng đồng mạng lại dậy sóng, hồi nãy Túc Bảo khóc đáng thương bao nhiêu thì sau khi biết được chân tướng sự thật, các id trên mạng lại bênh vực cô bé bấy nhiêu.
Thậm chí còn có người quay video, trịnh trọng xin lỗi Túc Bảo.
[Túc Bảo đừng khóc, con không sai, là các cô chú sai, xã hội nông nổi này cũng sai.]
[Xin lỗi Túc Bảo, khi trước dì không hiểu rõ nội tình mà lại vào hùa chửi mắng con, dì sai rồi huhuhu.]
Đọc được những lời xin lỗi trên mạng, đôi mắt còn ngân ngấn nước của cô bé bỗng nhuốm ý cười.
Nụ cười từ tận đáy lòng.
Hóa ra, nỗ lực thật sự có thể đạt được những gì mình muốn!
Câu nói của Mộc Quy Phàm [Túc Bảo đừng sợ, ba đến đây!] giống như một tia sáng, xuyên qua bóng tối và chiếu sáng hoàn toàn trái tim cô bé.
Túc Bảo đang nghĩ ngợi thì cửa phòng bị đẩy ra.
Mộc Quy Phàm mặc đồ đen, mái tóc đen xoăn nhẹ buông xõa trước trán, dáng người cao lớn vẫn che khuất trước cửa.
Anh cong môi, mở rộng hai tay: “Túc Bảo, ba về rồi!”
Túc Bảo nhào tới như bay, Mộc Quy Phàm dễ dàng đỡ cô bé rồi ôm vào lòng, sau đó giơ tay đưa Túc Bảo lên cao.
Túc Bảo ôm chặt cổ Mộc Quy Phàm.
“Tiểu Túc Bảo ngoan của ba, chúng ta thắng rồi.”
Mộc Quy Phàm nhìn Túc Bảo, nói như một tướng quân khải hoàn: “Chúng ta đánh thắng rồi!”
Túc Bảo hô to: “Zô, chúng ta đánh thắng rồi! Ba con thật tuyệt, Túc Bảo cũng rất tuyệt nha!”
“Cậu cả cũng tuyệt, anh trai, bà ngoại, ông ngoại và cậu hai cũng rất tuyệt….. cậu năm thật tuyệt…”
“Sư phụ tuyệt quá, Tiểu Ngũ và cụ rùa cũng rất tuyệt nha…”
Cô bé phấn khích gọi tên tất cả những người và động vật mà mình thương yêu.
Bà cụ Tô thấy vậy thì mỉm cười, cười một lúc lại không khỏi nghẹn ngào.
Vứt quách mấy thứ lễ nghi với khí phách gì gì đó đi!
Thời điểm mấu chốt cứ phải như con rể bà cụ đây này, dứt khoát nhanh gọn.
Đứa con rể này được lắm!
Lúc này di động của Mộc Quy Phàm bỗng đổ chuông.
Cấp dưới Vạn Đảo cất cao giọng nói chìm trong bi thương và phẫn nộ: “Gia chủ, anh làm cái gì thế…… đến mạng của cục cảnh sát và quân sự mà anh cũng dám hack…”
“Bên trên có người tới tận nơi kêu anh ‘đi họp’ đấy..”