Tin tức truyền đi rất nhanh, khi Cố Thâm còn chưa về đến Cố gia thì Nam Huyền Dạ đã biết chuyện hắn khử Bạch Hàn Lãnh. Hiện tại Trung Quốc đã hoàn toàn nằm dưới quyền của Cố Thâm, trước đó hắn còn cho người bí mật phá hủy chuyến hàng của Nam Huyền Dạ ở Đông Nam Á khiến cho anh ta phải muối mặt đền bù, cho dù xin lỗi cũng không thể nào lấy lại được uy tín của Nam gia.
"Rầm!"
Nam Huyền Dạ tức giận đập bàn, gọi tên Cố Thâm trong đay nghiến
" Cố Thâm... Được lắm..."
Pha đánh lén hèn hạ này không ngờ là Cố Thâm cũng dùng, trước giờ hắn vốn là người đánh công khai chứ không bao giờ đánh úp.
Nhưng Nam Huyền Dạ không biết rằng, khi đối phó với hạng người quỷ kế như anh ta, thì Cố Thâm không ngại làm một kẻ hèn hạ. Chỉ cần người nào động đến hắn một, thì hắn sẽ trả lại gấp mười. Đây vốn dĩ chỉ là phát súng cảnh cáo đầu tiên mà thôi, chuyện mà Nam Huyền Dạ làm với Cố Thâm, hắn nhất định sẽ khiến anh ta không thân bại danh liệt thì cũng tổn thất nặng nề.
" Hoắc Lãnh."
Nam Huyền Dạ gọi, người bên cạnh anh ta lập tức lại gần. Cái tên cũng giống như người. Anh ta có một nước da nâu khỏe khoắn cùng đôi mắt sắc bén như chim ưng.
"Vâng. Lão đại có gì muốn dặn dò ạ?"
"Đi điều tra xem hiện tại Cố Thâm có lô hàng nào sắp xuất đi không?"
Lần đầu tiên nét mặt Hoắc Lãnh lộ ra vẻ khó xử, bởi vì trước giờ Cố Thâm xuất hàng đi đều bí mật thông tin, điều tra được là rất khó khăn.
"Khó đến mấy thì cũng phải lần cho ra!".
Nam Huyền Dạ đảo mắt qua, Hoắc Lãnh bèn cúi đầu đáp
"Vâng!"
Anh ta nhếch môi cười yêu mị, một lô hàng vũ khí của Cố Thâm đáng giá hơn nhiều so với lô hàng ma túy của anh ta, nếu cướp được của hắn...chỉ nghĩ thôi mà tâm trạng Nam Huyền Dạ đã thấy rất sảng khoái. Chuyện về quả bom lần trước, Cố Thâm không hề hấn gì, sau đó anh ta cũng không tra ra được thông tin gì từ hắn. Có lẽ là Cố Thâm đã cho người tung tin giả nhằm khiến cho anh ta tưởng là hắn đã bị thương, vì thế mới không hề phòng bị mà xuất hàng qua Đông Nam Á.
Đúng là một con cáo già!
Trong đáy mắt Nam Huyền Dạ là cừu hận không che giấu, không thể ngờ trong hoàn cảnh đó mà Cố Thâm vẫn có thể tỉnh táo bày mưu tính kế đối với anh ta.
"Lão đại..."
Một tên thuộc hạ khác của anh ta vừa mới trở về từ Nga báo tin cho Nam Huyền Dạ, vừa nghe xong, nháy mắt gương mặt anh ta đã biến mất vẻ tức giận mà thay vào đó là nụ cười thâm trầm khó đoán
"Thật sao?"
Tên thuộc hạ gật đầu chắc chắn
"Vâng ạ."
"Hahaha!!! "
Nam Huyền Dạ cười to, ông trời lần này đứng về phía anh ta rồi.
"Đi điều tra thân thế của cô ta."
Nam Huyền Dạ ra lệnh, sau đó đứng dậy khỏi chiếc ghế lông báo, vừa đi ra ngoài vừa huýt sao búng tay cái "tách!"
" Chuẩn bị xe đi!"
Đám thuộc hạ đồng loạt cúi người trước anh ta, Nam Huyền Dạ lên xe, cần phải đi giải tỏa stress này một chút chứ...
"Bảo bối của ta thế nào?"
Anh ta cúi đầu không nhìn thấy mặt nhưng tên thuộc hạ đã nhạy bén nhìn qua gương chiếu hậu, biết được lão đại là đang nói chuyện với mình.
"Bẩm lão đại...Thời tiểu thư không chịu ăn ạ, còn nhốt mình trong phòng không chịu ra ngoài."
Nam Huyền Dạ vừa nghe xong nháy mắt trở nên lạnh lùng
"Sa thải đám người hầu đó đi."
"Vâng ạ."
Một lũ vô dụng, chỉ việc cho cô ăn thôi mà cũng không xong. Mà bảo bối của anh, bao giờ mới hết cứng đầu, cam tâm tình nguyện ở bên anh đây? Nam Huyền Dạ nhìn ra bên ngoài cửa kính ô tô, trong đầu toàn là hình bóng của Thời Ninh, chỉ muốn mau mau ngay lập tức đến gặp bảo bối của mình.
Chiếc xe lăn bánh đến một tòa biệt thự theo phong cách Châu Âu ở ngoại ô New York, bởi vì Thời Ninh thích không gian yên tĩnh trong lành nên Nam Huyền Dạ đã cho xây khu biệt thự này, tránh khỏi trung tâm thành phố ồn ào. Bên trong khu biệt thự là cả một khoảng sân rộng lớn trồng nhiều loài hoa cỏ đẹp đẽ, cũng là Thời Ninh thích hoa nên anh ta cho trồng rất nhiều loại hoa khác nhau ở đây.
Tất cả mọi thứ mà anh ta làm đều vì cô, đều dành cho cô.
Nam Huyền Dạ bước xuống từ xe BMW, sải chân dài bước vào ngôi biệt thự, hai bên người hầu và thuộc hạ cúi đầu chào anh ta nhưng không lên tiếng, bởi vì anh ta đã ra quy tắc là không to tiếng ảnh hưởng đến cô. Thời Ninh không thích ồn ào, cũng không thích có một đám người suốt ngày lẽo đẽo theo sau, càng không thích bị nhốt trong một ngôi biệt thự to lớn giống như một cái lồng. Nhưng tất cả những điều đó, đều trái ngược với mong muốn của cô, bởi vì bên cạnh cô là một người đàn ông nham hiểm như quỷ dữ, nhưng cũng thâm tình không ai sánh bằng.
Nam Huyền Dạ yêu Thời Ninh, yêu đến mức bất chấp điên cuồng, yêu đến mức không còn là bản thân của anh ta nữa. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, trái tim anh đã thuộc về cô, chỉ thuộc về một mình cô mà thôi...
Có ai tò mò về cặp đôi này không nào? Phần truyện về Nam Huyền Dạ và Thời Ninh sẽ ở trong bộ truyện sắp tới nhé...