Độc Tôn Tam Giới

Chương 1002: Giết tới Đan Kiền cung 2



Mà khi thần thức của Tào Tấn đảo qua ngoài động phủ của Giang Trần, sắc mặt Hoàng Nhi đang tắm rửa trong Mộc Linh chi tuyền đột nhiên trầm xuống.

- Tên háo sắc từ nơi nào tới? Không ngờ lại dám dùng thần thức quét động phủ ta?

Tính tình của Hoàng Nhi vô cùng tốt, thế nhưng giờ phút này nàng đang tắm rửa trong Mộc Chi linh tuyền, cho nên vô cùng mẫn cảm.

Tuy rằng biết đạo thần thức này điều tra, nhìn không vào được bên trong Mộc Linh chi tuyền, càng không nhìn thấy hắn tắm rửa.

Thế nhưng đạo thần thức này lại khiến cho Hoàng Nhi có cảm giác bị mạo phạm vô cùng sâu.

Huống chi đạo thần thức này từ trên cao nhìn xuống dưới, khí thế hung hãn, không chút kiêng nể gì cả, không có nửa phần kính ý. Chuyện này khiến cho Hoàng Nhi ý thức được đây tuyệt đối không phải cường giả Đan Kiền cung.

Người này không có ý tốt.

Rào một tiếng, thân thể Hoàng Nhi từ trong Mộc Linh chi tuyền đứng dậy, thân thể hoàn mỹ trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, càng làm tăng thêm vài phần không nhiễm bụi trần. Sương mù Mộc Linh chi tuyền nhàn nhạt bốc hơi, giống như sương khói mờ ảo, tràn ngập cảm giác thánh khiết.

Mà thân thể không tìm ra một chút khiếm khuyết cho dù là nhỏ nhặt nào của Hoàng Nhi có quang mang lóe lên, nhanh chóng đem tất cả xiêm y mặc vào.

Tuy rằng người tới chưa chắc đã hướng về động phủ này mà tới, thế nhưng Hoàng Nhi đã được Giang Trần nhắc nhở, đây chính là Giang Trần tín nhiệm nàng. Nàng cảm thấy đây là trách nhiệm của bản thân mình.

Cho nên Hoàng Nhi bình sinh chưa bao giờ đặc biệt coi trọng chuyện nào đó, thế nhưng đối với chuyện này lại vô cùng coi trọng.

Bất kể là ai, muốn gây bất lợi cho động phủ này Hoàng Nhi tuyệt đối sẽ không đáp ứng.

Thần thức của Tào Tấn cực kỳ bá đạo, rất nhanh đã làm kinh động cả Đan Kiền cung.

Liên Thành, đường chủ Vũ đường với tư cách là đệ nhất đường chủ của Đan Kiền cung lập tức phát hiện ra đạo thần thức này tràn ngập ý tứ khiêu khích nồng đậm.

Một tiếng thét dài vang lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, xông thẳng lên trời, giống như rồng, giống như hổ.

- Cuồng đồ phương nào? Dám can đảm làm càn ở sơn môn ta.

Liên Thành trưởng lão cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, tính tình cuồng bạo kia một khi phát tác ngay cả Vân Niết trưởng lão cũng phải kính hắn ba phần.

Vẻ mặt Tào Tấn lạnh nhạt, hai tay chắp sau lưng, dường như không thèm để ý.

- Tiểu tử, là ngươi dùng thần thức dò xét Đan Kiền cung chúng ta?

Liên Thành trưởng lão nhanh chóng phát hiện ra Tào Tấn.

Tào Tấn liếc nhìn Liên Thành trưởng lão, căn bản không thèm để ý, mà có chút thú vị tiếp tục dò xset.

- Tiểu tử, ngươi là kẻ điếc sao mà không nói gì? Bổn tọa đang hỏi ngươi đó.

Thanh âm Liên Thành trưởng lão giống như sấm rền vang vojgn.

- Ngươi là thứ gì? Có đủ tư cách hỏi ta như vậy sao?

Tào Tấn cười lạnh một tiếng:

- Lão đầu, ta hỏi ngươi, Đan Kiền cung ngươi ai làm chủ sự?

Lão đầu?

Liên Thành trưởng lão cơ hồ tức nổ phổi, ruột gan nổ tung, những năm nay trong địa bàn của Đan Kiền cung nào có người nào dám can đảm gọi hắn là lão đầu cơ chứ?

Tiểu tử này chẳng lẽ điên rồi.

- Tiểu tử từ nơi nào tới? Có lẽ trưởng bối ngươi đã chết hết, không có ngươi dạy ngươi cái gì gọi là tôn trọng trưởng bối hay sao?

Liên Thành trưởng lão nổi trận lôi đình.

- Trưởng bối?

Tào Tấn khinh thường cười cười, nói:

- Bằng vào lão già họm hẹm nhà ngươi cũng dám ở trước mặt Tào mỗ xưng làm trưởng bối sao?

Lúc này Liên Thành trưởng lão đã thực sự giận dữ:

- Tiểu súc sinh, xem ra lão phu không dạy dỗ ngươi không được rồi.

Lời còn chưa nói hết.

Sắc mặt Tào Tấn chuyển thành lạnh lẽo, đột nhiên quát:

- Lăn..

Một tiếng lăn này khí thế giống như cầu vồng, giống như một đạo sấm sét từ trên chín tầng trời, ầm ầm đánh về phía Liên Thành trưởng lão.

Liên Thành trưởng lão đang xông lại thì bị một đạo sóng âm giống như sấm sét đánh tới, ầm ầm đánh trúng.

Phanh.

Liên Thành trưởng lão, đường chủ Bản Võ đường, vậy mà không ngờ lại không có một chút sức lực chống lại nào, trực tiếp bị đánh bay, ngã lộn nhà, trực tiếp ngã xuống.

Cảnh này xảy ra vô cùng chân thật trên không trung Đan Kiền cung, khiến cho cơ hồ tất cả đệ tử Đan Kiền cung đều nhìn thấy rõ ràng.

Tồn tại giống như Chiến thần của bọn họ trong Đan Kiền cung, Địa Thánh đỉnh phong Liên Thành trưởng lão lại bị người ta quát một cái ngã nhào.

Chuyện này...

Quả thực là nghe thấy mà rợn người.

Cũng may phía dưới đã sớm có người nhìn thấy Liên Thành trưởng lão ngã xuống, một tay tiếp lấy. Dù vậy người tiếp Liên Thành trưởng lão lập tức có cảm giác giống như bị trọng kích, liên tục lui mười bước, lúc này mới đứng vững, chỉ cảm thấy ngực phập phồng bất định, thiếu chút nữa đã không còn thở được nữa.

Lực lượng sóng âm không ngờ lại cường đại tới mức như vậy.

Lúc nhìn lại Liên Thành trưởng lão, miệng Liên Thành trưởng lão đã tràn ngập máu tươi, hơi thở mỏng manh.

- Không tốt. Liên Thành trưởng lão bị trọng thương. Nhanh, khởi động đại trận hộ sơn.

- Khởi động đại trận hộ sơn.

- Thông báo cho cung chủ, nhanh.

- Cảnh giới cấp bậc cao nhất. Cảnh giới cấp bậc cao nhất.

Trong lúc nhất thời cả Đan Kiền cung giống như con kiến bò trên chảo lửa, triệt để đại loạn.

Cũng may người trông coi đại trận hộ sơn có kinh nghiệm, đồng thời còn được huấn luyện, sau khi nhận được tin tức lập tức nhao nhao khởi động các đầu mối then chốt của trận pháp.

Oanh Oanh Oanh.

Trận pháp hộ sơn nhanh chóng được vận hành, đem trọn sơn môn Đan Kiền cung bao phủ vào bên trong đại trận.

Vẻ mặt Tào Tấn mỉm cười, chắp tay trước ngực, không ngờ lại không vội ra tay.

Chuyện này ngoài việc khiến cho đám người phía dưới sợ hãi ra còn cảm thấy có vài phần may mắn. May mà địch nhân này kiêu ngạo, không có thừa dịp đại trận hộ sơn còn chưa có khởi động mà giết tới.

Bằng không thì người này hung hãn như vậy ai có thể là địch được chứ.

Tào Tấn không phải là không ra tay mà hắn cố ý không ra tay. Hẳn là hắn cố ý đợi bọn họ khởi động đại trận hộ sơn.

Hắn biết rõ, đánh bay lão nhân kia chỉ là bước đầu tiên, còn chưa đủ để chấn nhiếp Đan Kiền cung.

Đợi sau khi trận pháp mà đám người này gọi là đại trận hộ sơn bị công phá thì mới có thể triệt để chấn nhiếp Đan Kiền cung, cướp đoạt tâm chí bọn họ, đến lúc đó muốn lấy cái gì, muốn lấy vật gì đều dễ dàng bức cung.

- Đại trận trấn sơn sao?

Tào Tấn cười nhạt một tiếng, trước khi hắn tới đây đã dùng thần thức quét qua toàn bộ, đã nhìn thấy đại trận trấn sơn của Đan Kiền cung.

Đây cũng là nơi mà hắn cảm thấy kỳ quái.

Tông môn tứ phẩm như Đan Kiền cung quả thực vô cùng quỷ dị, đại trận trấn sơn không ngờ lại khoogn bằng đại trận bên ngoài động phủ bên trong Đan Kiền cung.

Đại trận trấn sơn này nheiuef lắm chỉ phòng ngự được cường giả Thánh Cảnh cửu trọng một chút, đối với Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong như hắn mà nói, đối với thiên tài bước vào bán bộ Hoàng cảnh mà nói, không có bao nhiêu tác dụng.

Ngược lại cấm chế, trận pháp chung quanh cái động phủ kia, tuy rằng diện tích nhỏ hơn, thế nhưng trận pháp phức tạp, lực phòng ngự hiển nhiên còn cao hơn nhiều.