Độc Tôn Tam Giới

Chương 1305: Giang Trần toàn lực phát huy 2



Mà một khi Giang Trần toàn lực ứng phó, người có thể chống đỡ được trên Thần Uyên đại lục cũng không nhiều lắm.

Đan dược trong tay, thần thức Giang Trần triển khai toàn bộ, phân giải, lại phân giải.

Giang Trần dừng tay một chút, mỗi một khỏa đan dược đến tay hắn, trước khi xem qua hắn sẽ nghịch một lát, trên cơ bản khỏa đan dược này được cấu thành từ gì, hắn đã đoán được bảy tám phần.

Dù sao, kiếp trước có thời gian trăm vạn năm, cơ hồ mỗi này hắn đều làm những chuyện này.

So sánh với hắn, những Đan Vương như Dục Đan Vương trên Thần Uyên đại lục này được xưng là sống ngàn năm, cũng có tư cách gọi là lão làng.

Thế nhưng so với số tuổi và kinh nghiệm của Giang Trần kiếp trước thì tính là gì?

Huống chi, loại đan dược ở vị diện bình thường này, cho dù có thâm ảo hơn, cũng không có khả năng thâm ảo bằng đan dược ở vị diện cấp bậc Chư Thiên.

Kiếp trước Giang Trần học tập đan dược cũng bắt tay từ vị diện bình thường, chậm rãi tiến giai. Trăm vạn năm mới có thể làm rung chuyển giới đan dược Chư Thiên.

Từng khỏa đan dược nằm gọn trong tay Giang Trần, Giang Trần đã đại khái biết rõ nên phân giải khỏa đan dược này thế nào, trong lòng đã có đại khái danh sách dược liệu.

Huống chi, quy tắc của ván đấu này, chỉ cần viết ra sáu loại dược liệu của mỗi một khỏa đan dược là đủ.

CHuyện này đối với Giang Trần mà nói, quả thực chỉ cần phát huy tới giai đoạn nhập môn là được.

Năm khỏa đan dược trước, Giang Trần chỉ cần liếc là nhận ra ba khỏa. Một khi nhận ra ba khỏa, tự nhiên không cần phân tích quá nhiều. Chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể nhẹ nhõm viết ra.

Hai khỏa còn lại, tuy rằng Giang Trần không nhận ra, thế nhưng cẩn thận phân tích một phen, cũng rất nhẹ nhàng phân giải ra.

Khỏa thứ sáu, Giang Trần vẫn liếc cái là nhận ra.

Khỏa thứ bảy, khỏa thứ tám...

Khi thời gian quy định mới trôi qua được một nửa, cơ hồ Giang Trần đã hoàn thành phân giải toàn bộ chín khỏa đan dược.

Hắn không có nóng lòng đưa lên, mà tỉ mỉ kiểm tra lại một lần. Sau khi bảo đảm không sai, lúc này mới chậm rãi đi lên phía trước.

Hành động này của hắn khiến cho tất cả mọi người có mặt ở chung quanh kinh ngạc tới ngây người.

Thời gian của ván này mới trôi qua một nửa, người này bỗng nhiên tiến lên trước là có ý gì?

Chẳng lẽ không biết trong lúc thi đấu không thể rời khỏi khu vực của mình sao? Một khi rời khỏi coi như là ăn gian.

Khu thi đấu của bọn họ đều có cấm chế ngăn cách. Bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong, bên trong tuyệt đối không thể nào nhìn ra bên ngoài. Hơn nữa tuyệt đối không có cách nào trao đổi với bên ngoài.

Một khi ngươi đi ra, có thể trao đổi với bên ngoài thì coi như là ăn gian.

- Chẳng lẽ hắn đã hoàn thành?

Không ít người vây xem chung quanh lúc này giật mình.

Phụ tử Vi gia nhìn nhau, hiển nhiên cũng bị hành động của Giang Trần làm cho khiếp sợ. Nhưng mà bọn họ chợt nghĩ tới, có lẽ Giang Trần đã thực sự hoàn thành thì sao?

Giang Trần không để ý tới ánh mắt kinh ngạc bốn phía, mà đi về phía chín trọng tài.

Chín trọng tài đều nhìn nhau, có chút hồ nghi nhìn qua Giang Trần. Nếu như nói trong khoảng thời gian ngắn như vậy hoàn thành phân giải chín khỏa đan dược, vậy cũng quá nghịch thiên.

Coi như là mấy Đan Vương đẳng cấp cao như bọn họ, cũng chưa chắc dám nói mình có thể làm được như vậy.

Vương Đằng càng trợn to mắt, gắt gao nhìn thẳng vào Giang Trần. Trên mặt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. Sắc mặt âm trầm như nước, hai mắt cơ hồ muốn nhỏ máu.

Trong lúc đó có một cỗ dự cảm cực kỳ không tốt, giống như là rắn độc đang gặm nhấm toàn thân hắn, khiến cho toàn thân hắn sởn hết gai ốc.

Nếu như...

Nếu như đối phương thắng ván này, vậy Vương Đình đại phiệt hắn sẽ thua lần đánh cuộc này.

Thái Uyên lâu còn chưa khai trương, đã trở thành sản nghiệp của đối phương.

Điểm chết người nhất chính là, Vương Đình đại phiệt hắn còn thua cửa hàng tốt nhất ở phố Thần Nông.

Ánh mắt âm trầm, gắt gao nhìn nhất cử nhất động của Giang Trần.

- Chư vị đại nhân, Chân mỗ đã hoàn thành phân giải tất cả các loại đan dược. Xin kiểm tra và chứng nhận.

Giang Trần đem quyển trục ghi đáp án của mình cung kính đưa tới.

Lời vừa nói ra, toàn trường một mảnh xôn xao.

Thực sự hoàn thành sao?

Thời gian thi đấu mới được một nửa, đã hoàn thành phân giải tất cả đan dược? Đây là tốc độ gì a? Tốc độ này quả thực muốn đột phá ghi chép.

Vương Đằng nghe vậy như bị điện giật, thân thể lập tức hóa đã, trong lúc nhất thời có cảm giác giống như nằm mơ.

Có thể nộp kết quả sớm, nhanh hoàn thành như vậy, còn tự tin như vậy, đáp án có thể chênh lệch được bao nhiêu cơ chứ?

Nếu như không có nắm chắc tuyệt đối, tại sao lại nộp kết quả khi thời gian thi đấu mới trôi qua được một nửa?

Vẻ mặt phụ tử Vi gia điên cuồng, hiển nhiên bọn họ đã đánh hơi được mùi vị Giang Trần thắng lợi.

Cơ Tam công tử là người có phong độ như vậy lúc này cũng khiếp sợ không thôi. Trong lòng dâng lên cảm giác cuồng hỉ. Ánh mắt nhìn qua Giang Trần tràn ngập vẻ nóng bỏng.

Giờ phút này thậm chí hắn còn có một loại dự cảm cực kỳ kỳ quái. Hắn có dự cảm, vị Đan Vương thần bí của Vi gia này sẽ đem tới cơ hội chuyển mình cho Bàn Long đại phiệt hắn.

Vinh Đan Vương giờ phút này hết sức chuyên chú, hoàn toàn không biết tới biến cố bên ngoài. Giờ phút này trong lòng hắn tràn ngập tự tin, bởi vì trong thời gian hạn định, hắn phát huy vô cùng thuận lợi, rất có khí thế như trẻ che.

- Chín khỏa đan dược, dùng tộc độ hiện tại của ta, hoàn thành bảy khỏa là chuyện tuyệt đối có thể. Có thể hoàn thành phân giải bảy khỏa, cho dù là Đan Vương đẳng cấp cao cũng tuyệt không có khả năng thắng ta. Trừ phi là những Đan Vương cửu cấp cao cấp nhất kia. Có lẽ ở phương diện này còn có thể áp chế ta một chút. Đan Vương nhị cấp của Vi gia kia bất quá chỉ là kẻ may mắn, không nắm chắc, không biết trên dưới, lần này nhất định phải cho hắn hiện về nguyên hình là một kẻ vô tri.

Vinh Đan Vương tràn ngập tự tin, trạng thái phát huy vô cùng tốt.

Chỉ là hắn đâu biết rằng bên ngoài hiện tại đã sóng gió ngập trời.

Cũng may, thời gian thi đấu còn chưa chấm dứt, Vinh Đan Vương không có chủ động đi ra, căn cứ vào quy tắc, những người khác cũng không có cách nào quấy rầy hắn. Hơn nữa trước khi chín vị trọng tài còn chưa nhận được đáp án của hắn, cũng không thể xem đáp án của Giang Trần trước.

Cho nên giờ phút này, tuy rằng bên ngoài có phản ứng kịch liệt, thế nhưng cuối cùng cũng không có công bố kết quả trước.

Nhưng mà mọi người đều nhìn thấy biểu lộ bình tĩnh tự nhiên của Giang Trần như vậy, kết hợp với phong cách trước đó của hắn. Mọi ng ười trên cơ bản đã xác nhận, vị Đan Vương của Vi gia này tuyệt đối sẽ trở thành một thớt hắc mã của giới đan dược Lưu Ly vương thành.

Nhất chiến thành danh.

Bốn chữ này hắn ta tuyệt đối có thể đảm đương được, hơn nữa còn hoàn toàn xứng đáng.

- Thiếu phiệt chủ, làm sao bây giờ?

Trong lòng Đồng Tiên Uy giờ phút này cũng có chút bồn chồn, xem điệu bộ này có lẽ bọn họ sẽ phải thua lần đánh cuộc này.