- Nói như vậy tán tu muốn lựa chọn phân lôi chủ cũng khó a.
Giang Trần thở dài.
- Hắc hắc, cũng không nhất định.
Lâm Yến Vũ cười nói;
- Loại Thưởng Kim lôi đài này rất nhiều tán tu nổi danh cũng tham dự. Trong lịch sử rất nhiều lần diễn ra Thưởng Kim lôi đài đều có tán tu nổi danh là tổng lôi chủ. Bọn họ cũng chọn ra phân lôi chủ. Chỉ là nhưng mà bọn họ tuyển chọn phân lôi chủ hoàn toàn là dựa vào thực lực. Hơn nữa phân lôi chủ sau khi được tuyển, khi nhận thưởng từ việc giải quyết nan đề, phải phân năm thành tiền thưởng cho tổng lôi chủ.
Còn có thể như vậy sao?
Giang Trần im lặng, chuyện này chẳng khác nào là bán vị trí phân lôi chủ đi, khi đạt được lợi ích thì chia chác lẫn nhau. Loại phương thức này càng thêm trực tiếp, nguyên thủy.
Đương nhiên, Giang Trần cũng không nghĩ muốn tranh giành phân lôi chủ làm gì. Thứ hắn muốn tranh giành nhất định là vị trí tổng lôi chủ.
- Yến Vũ, cứ như vậy đi. Không cần con báo danh cho ta. Con bây giờ không nên bạo lộ. Con nói cho ta biết tin tức cụ thể, ta sẽ tự mình đi báo danh.
Thân phận của Lâm Yến Vũ không thể bạo lộ, nếu không tình cảnh của hắn so với Giang Trần còn nguy hiểm hơn. Nếu như để cho các thế lực của Đan Hỏa thành biết rõ dư nghiệt Lâm gia còn tiềm phục ở Đan Hỏa thành. Còn muốn gây bất lợi cho Đan Hỏa thành, nhất định sẽ không tiếc bất kỳ giá nào trấn áp hắn. Đây là chuyện không thể bàn cãi.
Nếu như là lão sư bình thường, tuyệt đối sẽ không sai bảo đồ đệ như nô lệ, cần gì quản nhiều như vậy.
Trên người Giang Trần, Lâm Yến Vũ cảm nhận được sự quan tâm của sư tôn chính thức. Trên danh nghĩa là sư tôn. Kỳ thực cũng giống như một huynh trưởng vậy.
Tuy rằng Lâm Yến Vũ biết kỳ thực tuổi mình còn lớn hơn sư tôn. Thế nhưng mà hiện tại, trong lòng Lâm Yến Vũ đã sinh ra một loại cảm giác ỷ lại với sư tôn, một loại sùng bái mù quáng.
Hắn so với ai khác còn rõ ràng hơn, nếu như mình muốn trở nên nổi bật, muốn một ngày kia báo thù cho giat tộc, hy vọng lớn nhất nên đặt lên trên người sư tôn.
Thưởng Kim lôi đài là do Đan Hỏa thành tổ chức, nhưng mà bất luận một thiên tài nào trên bát vực, bất luận một người nổi danh, đức cao vọng trọng nào cũng có thể tham dự.
Đương nhiên trừ phi là loại Thưởng Kim lôi đàn ngàn năm có môt ra thì mới có những người đức cao vọng trọng, đỉnh cấp xuất hiện. Còn Thưởng Kim lôi đìa bình thường, những người này không lộ diện.
Đại nhân vật đỉnh cấp, bọn họ cũng yêu quý thanh danh của mình, cũng biết rụt trè, bình thường sẽ không dễ dàng tham dự. Nếu như là Kim Thưởng lôi đài mỗi quý đều có, đại nhân vật tham dự không thể nghi ngờ là một chuyện vô cùng mất giá.
Cho dù là loại Thưởng Kim lôi đài cấp bậc mười năm có một ngày cũng chưa chắc có đại nhân vật tham dự.
Ít nhất những nhân vật cấp Đại đế kia của Đan Hỏa thành nhất định sẽ không tham dự. Về phần những thế lực thủ hạ của thế lực Đế cấp kia có tham dự hay không thì khó mà nói được.
Như vậy, cơ hội không tới ngàn năm, thế lực Đế cấp rất ít tham dự.
Đương nhiên Thưởng Kim lôi đài mười năm có cũng không phải là chưa gặp bao giờ. Tất cả mọi chuyện còn phải nhìn vào tình huống cụ thể.
Giang Trần đi vào Thiên Hỏa đại đạo nổi tiếng nhất Đan Hỏa thành. Đây là nơi Đan Hỏa thành tự hào nhất, tượng trưng cho vinh quang của Đan Hỏa thành.
Con đường này nối thẳng tới Đan Đế sơn.
Thưởng Kim lôi đài tổ chức ở đây, ngay tại Tịnh Phần điện trên Thiên Hỏa đại đạo.