Không thể không nói, ba chữ Vạn Uyên đảo này giống như có ma lực vậy. Nghe thấy ba chữ này, cho dù người có địa vị cao, thực lực có mạnh hơn nữa, phản ứng đều không sai biệt lắm.
- Không phải là chúng ta cảm thấy nó không tồn tại, mà là Vạn Uyên đảo thực sự quá mức thần bí. Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu cường giả cương vực nhân loại, dốc hết tâm huyết, muốn tìm kiếm địa phương mở ảo trong truyền thuyết kia, thế nhưng thủy chung vẫn không có tin tức gì.
Người nói tới Doanh châu, thế nhưng đều không biết nó ở đâu.
Doanh châu cũng là địa phương của tiên gia trong truyền thuyết.
Bao nhiêu người đi cầu tiên nhân mà không thấy nơi này.
- Thiệu lôi chủ, ta không ngờ tới, vấn đề này lại được giải quyết trong tay một người trẻ tuổi như vậy. Tài không đợi tuổi a. Tài không đợi tuổi a.
Trong giọng nói của Hạ viện chủ tràn ngập tán thưởng, phát ra lời mời với Giang Trần:
- Thiệu lôi chủ, ta đại biểu Thiên Thiền cổ viện, chính thức phát ra lời mời với ngươi. Hy vọng ngươi có thời gian thì tới thăm Thiên Thiền cổ viện chúng ta, đi thăm một chsut. Thiên Thiền cổ viện chúng ta ở khu vực đông nam của bát vực. Đất rộng của nhiều, địa linh nhân kiệt. Quan trọng nhất là Thiên Thiền cổ viện chúng ta có thừa mỹ nữ. Nếu như Thiệu lôi chủ còn độc thân, càng nên đi tới Thiên Thiền cổ viện chúng ta thăm thú một chút a.