- Mẫu thân, Tuyền Nhi biết rõ ngươi yêu phụ thân. Có lẽ người khác không hiểu, nhưng hài nhi lại hiểu. Thân thế của mẫu thân, không phải ngươi lựa chọn. Thế nhưng mà yêu phụ thân, lại là mẫu thân lựa chọn. Bọn hắn nói ngươi là sỉ nhục của Nguyệt Thần Giáo, thế nhưng mà vì cái gì bọn hắn không tự vấn lòng, lúc trước nếu như không phải bọn hắn, ngươi sao sẽ lưu lạc đến thế tục? Như thế nào lại có những chuyện thương tâm hôm nay?
Từ Thanh Tuyền rất hiểu chuyện, ở trên chuyện này, cũng luôn bênh vực mẫu thân.
- Hài nhi, ngươi có thể hiểu mẫu thân, dù mẫu thân chết rồi, cũng có thể nhắm mắt. Chỉ là, trong lòng ngươi cũng đừng ghét bỏ phụ thân. Nếu không có hắn, sẽ không có ngươi. Hắn cuối cùng là cha ruột của ngươi. Mặc kệ người khác bôi nhọ hắn như thế nào, khinh bỉ hắn như thế nào, đều không cải biến được điểm này. Hơn nữa, mẫu thân có thể nói cho ngươi biết, tuy phụ thân ngươi xuất thân thấp, nhưng hắn là một nam tử đỉnh thiên lập địa. Hắn có thể vì nữ nhân mình yêu thích dốc sức liều mạng. Điểm này, ngươi phải nhớ kỹ. Ngày khác nếu như ngươi gặp được nam tử như vậy, nhất định phải quý trọng, phải bắt được. Ngươi phải nhớ kỹ, cho dù là những nam nhân mạnh nhất thế giới, bọn hắn cũng chưa chắc nguyện ý vì nữ nhân mình yêu thích mà dốc sức liều mạng. Một nam nhân, thực lực cùng xuất thân, chưa hẳn là chính bản thân hắn có thể lựa chọn. Nhưng mà dũng khí cùng thái độ, lại là chính bản thân hắn có thể lựa chọn. Tuyền Nhi, ngươi còn trẻ, luôn luôn có một ngày, ngươi sẽ minh bạch lời này của mẫu thân.
Từ Mộng nói lời này, bao nhiêu cũng có chút kích động.
Bởi vì, đối tượng nàng nói chuyện bây giờ, là Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo, là tuyệt đối cấm yêu đương. Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ, trừ khi xác định không cách nào trúng cử giáo chủ, mới có thể tình yêu và hôn nhân.
Bằng không mà nói, là tuyệt đối không thể nói chuyện yêu đương.
Khuôn mặt Thanh Tuyền Thánh Nữ hơi đỏ lên:
- Mẫu thân, những lời này, ngàn vạn lần không thể để sư tôn nghe được. Bằng không thì nàng sẽ giận dữ với ngươi.
Từ Mộng cười nhạt một tiếng:
- Ta giáo dục nữ nhi của ta, nàng tức giận cái gì?
- Tốt rồi, Tuyền Nhi, ngươi mau đi đi. Ngươi lại chậm, nàng sẽ thực tức giận.
Từ Mộng khẽ đẩy bả vai Từ Thanh Tuyền.
Từ Thanh Tuyền nhẹ nhàng thở dài:
- Mẹ a, Tuyền Nhi lại cùng ngươi trong chốc lát. Những ngày này, sư tôn cũng vô cùng bận rộn. Nguyệt Thần Giáo truyền thừa Bảo Thụ, ra một vài vấn đề. Những ngày này, từ trên xuống dưới tông môn, đang bề bộn sứt đầu mẻ trán, nhưng lại tìm không thấy biện pháp giải quyết.
Từ Mộng căn bản không quan tâm những chuyện này, sự tình của Nguyệt Thần Giáo, nàng là nửa điểm cũng không muốn nghe.
Nàng duy nhất cảm thấy hứng thú, là tin tức đến từ liên minh 16 nước, đến từ Đông Phương Vương Quốc.
Thế nhưng mà, loại địa phương nhỏ như Đông Phương Vương Quốc, toàn bộ Tà Nguyệt Thượng Vực chỉ sợ không có mấy người biết rõ. Về phần liên minh 16 nước, đó cũng là tiểu địa xa xôi, ai sẽ đi để ý loại địa phương kia?
Từ Thanh Tuyền cũng biết mẫu thân đối với mấy sự tình này không có hứng thú, cười hì hì nói:
- Mẹ, qua ít ngày, ta năn nỉ sư tôn, mang ngươi xuống núi tẩy trần, ngươi nói được không?
Từ Mộng lắc đầu:
- Không đi, quay đầu lại sư tôn ngươi sẽ mắng ngươi. Mẹ không muốn nữ nhi của mình bị người mắng. Nếu ngươi có tâm, chờ ngươi vào đời tu hành, đi Vạn Tượng Cương Vực, đi liên minh 16 nước Đông Phương Vương Quốc, tìm hiểu tin tức Giang Hãn Lĩnh địa.
Từ Thanh Tuyền nghe vậy, sắc mặt có chút dị thường.
Kỳ thật chuyện này, nàng đã thông qua con đường khác nghe ngóng qua. Thế nhưng mà nghe ngóng tin tức, lại làm cho nàng giật mình không hiểu.
Giang Hãn Lĩnh địa vẫn còn, nhưng mà chỗ kia sớm không phải là địa bàn của Giang gia. Giang gia huyết mạch, đi thì đi, chết thì chết, đã sớm tiêu vong khỏi Giang Hãn Lĩnh địa nhiều năm.
Chỉ là, những tin tức này, Từ Thanh Tuyền nào dám nói cho mẫu thân?
Những năm này mẫu thân một mực chống lấy, tâm niệm duy nhất là đến từ Giang Hãn Lĩnh. Nếu để cho nàng biết phụ thân cùng ca ca kia rất có thể đã không còn hậu thế, chỉ sợ mẫu thân sẽ sụp đổ.
Từ Thanh Tuyền biết rõ, một người sụp đổ tín niệm, Sinh Mệnh Chi Hỏa cũng sẽ rất nhanh liền dập tắt.
Kể từ đó, Từ Thanh Tuyền nào dám nói cho mẫu thân tin tức này? Nàng cũng không muốn mất đi mẫu thân. Mẫu thân là người thân nhất của nàng ở trên đời này, ở trong lòng nàng, so với sư tôn còn thân thiết hơn.
Trong nội tâm nàng cũng tin tưởng vững chắc, mẫu thân không phải như Thanh Nguyệt nhất mạch miêu tả. Phẩm tính của một người, từ mỗi tiếng nói cử động của nàng cũng có thể thấy được.
Thanh Nguyệt nhất mạch nhiều người như vậy, mỗi ngày nói bậy mẫu thân, nhưng mà mẫu thân chưa bao giờ nói bậy bất luận kẻ nào. Tuy mẫu thân rất bất mãn Nguyệt Thần Giáo, cho rằng Nguyệt Thần Giáo phá hủy cuộc sống của nàng, thế nhưng mà nàng chưa từng có thất thố mắng qua một câu khó nghe.
Mẫu thân như vậy, sao sẽ như những người kia miêu tả?
Đang lúc hai mẹ con nói chuyện, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến thanh âm của một nữ tử:
- Thanh Tuyền Thánh Nữ, Nhị giáo chủ thấy ngươi còn chưa tới, nên phái ta đến gọi ngươi đi qua.
Từ Thanh Tuyền làm một cái mặt quỷ, ở trên gương mặt mâu thân hôn một cái, cười hì hì:
- Mẫu thân, ta thay cha hôn ngươi một cái, hi vọng ngươi có một ngày vui vẻ a. Tốt rồi, Tuyền Nhi đi chỗ sư tôn.
Từ Thanh Tuyền đi ra ngoài, nhẹ đóng cửa gỗ, nói với người chiêu hô nàng:
- Tạ sư tỷ, hôm nay sư tôn tới sớm như vậy?
- Đúng vậy. Nghe nói Kê Lang Đan Vương bên Đan Hỏa Thành đến rồi. Cho nên sư tôn muốn gặp hắn. Đúng rồi, sư tôn gọi ngươi, cũng là cho ngươi cùng đi gặp Kê Lang Đan Vương.
- Ta không muốn gặp nam nhân.
Từ Thanh Tuyền lầm bầm nói.
- Hì hì, Kê Lang Đan Vương này, cũng không phải nam nhân bình thường. Người nối nghiệp của Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế tự tay bồi dưỡng, được xưng Thần Thoại bất bại của đan đạo, ngay cả mấy giáo chủ của chúng ta, đối với hắn cũng khách khách khí khí. Nghe nói... Hắc hắc, Kê Lang Đan Vương từng nói qua, hắn muốn tìm đạo lữ, nhất định sẽ đến Nguyệt Thần Giáo chúng ta tìm một Thánh Nữ.
Ngữ khí của Tạ sư tỷ kia có chút hoa si.
Nhưng Từ Thanh Tuyền lại không có cảm giác gì:
- Đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Ta là Thánh Nữ lập chí muốn trở thành hạ nhiệm giáo chủ, mới không cần gặp xú nam nhân gì, hơn nữa, cái gì đan đạo bất bại. Trước đây ít năm không phải là bị Lưu Ly Vương Thành Chân Đan Vương đánh bại sao? Chẳng lẽ ta nhớ lầm?
- Hì hì, lại chưa nói gả ngươi cho Kê Lang Đan Vương. Nhị giáo chủ cũng không bỏ được a. Được rồi, Thanh Tuyền, nhanh đi thôi, bằng không thì Nhị giáo chủ sẽ mắng ngươi đó.
Nhị giáo chủ là giáo chủ bài danh thứ hai của Nguyệt Thần Giáo. Là lão tổ của Thanh Nguyệt nhất mạch. Năm đó nàng một tay nâng đỡ Từ Mộng, kết quả lại không bảo vệ tốt Từ Mộng, làm cho Từ Mộng lưu lạc thế tục.