Chỉ cho phép những người thuộc thế lực bọn họ tranh đoạt. Những kẻ đến sau phải toàn lực bài xích.
Nhưng mà sau khi trận pháp bên ngoài Băng Vân sơn đóng lại, trong thâm cốc này cũng không có ai đi vào. Cho nên liên minh giữa những người này bất đầu rạn nứt.
Ai cũng muốn đứng đùa, ai cũng muốn chiếm cứ vị trí có lợi.
Như vậy quan hệ giữa các phương tuy rằng không tới mức đánh chém nhau, thế nhưng cũng kêu la không ngừng.
- Đúng vậy, hiện tại tất cả mọi người đang cạnh tranh công bằng. Thiên Ưng tông các ngươi cũng đừng hoành hành, bằng không coi chừng bị mọi người liên thủ tấn công đó.
- Hừ, ngươi tính toán tốt vậy sao? Ta thấy các hạ lạ mặt, dường như không phải người trong Xích Đỉnh trung vực, cũng dám tới quản chuyện trong Xích Đỉnh trung vực sao?
Một cường giả Thiên Ưng tông lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người thứ hai vừa mới lên tiếng.
- Chư vị, hãy nghe ta nói một câu. Thiên Ưng tông chúng ta không có muốn làm địch với tất cả mọi người. Bất quá Thiên Ưng tông chúng ta là người thứ nhất chạy tới nơi này. Chúng ta chiếm vị trí có lợi cũng là bởi vì tới sớm, chứ không phải là muốn đè đầu cưỡi cổ mọi người. Thứ tự do đến trước đến sau mà phân, quy củ này đúng chứ?
Cường giả Thiên Ưng tông ôm quyền nói tiếp:
- Tại hạ cảm thấy, chuyện trong Xích Đỉnh trung vực chúng ta, hẳn nên do người XÍch Đỉnh trung vực tham dự. Tông môn mạnh nhất trong Xích Đỉnh trung vực, không ai vượt qua được Thiên Ưng môn, Vạn Phật và Xích Ly. Ba đại tông môn Tam phẩm như chúng ta. Tam tông chúng ta tự nhiên có thể chiếm cứ vị trí có lợi. Các người nói đúng hay không?
Không thể không nói người này có tài ăn nói rất tốt.
Cường giả bực này lên tiếng, lập tức khiến cho khí thế của mấy người kia bị ngăn chặn lại.
- Trương lão, mọi người trong chúng ta đều tôn trọng ngươi là người đức cao vọng trọng. Nhưng mà thứ cho chúng ta vô lễ, chúng ta chưa từng nghe nói qua Trương lão ngươi là đại biểu của hoàng thất a.
- Đúng vậy, Hoàng thất Họ Yến, Trương lão lại họ Trương. Chúng ta sao có thể tin tưởng Trương lão là đại biểu của Hoàng thất được cơ chứ?
Trước mặt lợi ích tuyệt đối, trừ phi là hoàng đế Yên gia tự mình ở đây, nếu không muốn bọn họ chủ động buông tha lợi ích trước mặt hoàng thất, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Trương lão lạnh nhạt cười, dường như đối với phản ứng của ba đại tông môn đều nằm trong dự liệu của hắn vậy. Ánh mắt hắn ung dung nhìn về phía bên cạnh, trong mắt tràn ngập thâm ý.
- Hóa ra ba đại tông môn các ngươi chỉ nhận Yên gia là hoàng tộc, rất tốt, rất tốt. Chiêu Thân vương, đại biểu ba đại tông môn đã nói như vậy, ngài còn không ra mặt thì chúng ta sẽ bị đuổi a.
- Cái gì?
Người ba đại tông môn sững sờ, cách người Trương lão không xa, một trung niên tướng mạo bình thường bỗng nhiên cười nói:
- Không thể tưởng tượng được vào thời khắc mấu chốt ba đại tông môn lại tôn trọng hoàng thất ta như vậy. Đã như thế, bổn vương che dấu thân phận cũng phải xin lỗi mọi người rồi.
Khuôn mặt trước đó của người này biến mất, đồng thời hai tay chấn động, trực tiếp xé rách y phục bên ngoài, lộ ra một bộ y phục thân vương đẹp đẽ mà quý phái.