Ngân Sa Khách này tuy rằng hảo tâm, thế nhưng bây giờ đâu phải là lúc nói nhảm? Dừng lại một lát sẽ tăng thêm một phần nguy hiểm.
Ngân Sa Khách không dám nói gì nữa, mang theo Trương lão, cực kỳ nhanh chóng phóng ra bên ngoài.
Giang Trần nhíu mày đứng nguyên tại chỗ, nhưng cũng không di chuyển nữa. Ánh mắt nghiêm trọng nhìn chằm chằm vào phía xa. Phía xa có một đám mây màu đỏ thẫm đang từ xa kéo tới gần, giống như là tia chớp vậy.