Trận pháp này giống như rãnh trời vậy, nếu như không thể đi ngang qua thì phải đi đường vòng. Trong thế giới võ đạo, cương vực nhân loại bao la, một khi đi đường vòng, vậy thì vô cùng xa.
Nếu như Ma tộc xâm lấn cương vực nhân loại bị trận pháp này ngăn lại, ít nhất phải đi con đường xa gấp mười lần. Hiển nhiên độ khó cũng lớn hơn nhiều.
Quân càng nhiều, binh lực càng dễ dàng phân tán, đối với nhân tộc càng thêm có lợi.
- Hiện tại phải tìm ra tin tức của các tông môn kia, chỉ là đó là chuyện cơ hồ không có khả năng. Nhưng mà nếu như tông chủ người muốn, có lẽ còn có một biện pháp khác. Biện pháp này đối với người mà nói, có lẽ càng có thể thực hiện được.
- Biện pháp nào vậy?
Giang Trần trầm giọng hỏi.
- Lúc ấy bố trí trận pháp này có mấy người đứng đầu nhân tộc cùng tham dự. Lúc ấy thương nghị việc này ở Địa Tàng môn. Cho dù là người Đan Tiêu cổ phái chúng ta cũng đi Địa Tàng môn thương nghị, cho nên chỗ của Địa Tàng môn nói không chừng sẽ ghi lại toàn bộ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần đại trận.
- Địa Tàng môn?
Trước tiên Giang Trần lập tức nghĩ tới chỗ mình đạt được Địa Tàng nguyên châu. Chẳng lẽ XÍch Đỉnh trung vực kia là nơi năm đó Địa Tàng môn ở hay sao?
Thế nhưng mà địa phương đạt được Địa Tàng châu là Băng Vân sơn mạch, chỗ đó không giống như là di chỉ của tông môn thượng cổ a.
Hơn nữa, đã được Ma tộc lựa chọn làm cứ điểm Ma tộc, vậy cũng không phải là địa bàn của tông môn Thượng cổ khi trước nha.
Bằng không mà nói, Ma tộc cũng sẽ không ngu như vậy, lựa chọn ở loại nơi thế này thành lập cứ điểm. Mà Địa Tàng môn cũng không có khả năng hữu hảo, để cho Ma tộc mình thù hận tận xương thành lập cứ điểm trên địa bàn của mình.