Không ngờ Hồng Đan Vương này lại mang Cửu Văn Vấn Thiên đan tới khảo thí hắn. Giang Trần tự nhiên biết rõ Cửu Văn Vấn Thiên đan, thậm chí là vô cùng quen thuộc.
Chỉ là hắn không thể tưởng tượng được, Thần Uyên đại lục này không ngờ lại không có ai biết được loại đan dược này.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Cửu Văn Vấn Thiên đan chính là loại đan dược trong truyền thuyết. Huyền Long đan lục văn trên thị trường hiện tại chính là căn cứ vào loại đan dược này mà luyện chế ra loại đan dược phiên bản thấp hơn. Ngươi cầm Cửu Văn Vấn Thiên đan tới hỏi ta, ta sao biết được ngươi có đáp án hay không? Có lẽ ngươi chỉ nhìn thấy một ít tin tức lung tung ghi lại trên dã sử mà thôi a?
Hồng Đan Vương thấy Giang Trần ra sức chối từ, chẳng những không có mất hứng, mà ngược lại trong lòng còn vô cùng vui vẻ.
Theo hắn thấy, đối phương lề mề như vậy, chú ý nhiều chuyện như vậy đồng nghĩa với việc đối phương không trả lời được. Bằng không mà nói tuyệt đối sẽ không nói nhảm nhiều như vậy.
- Hừ, ta thấy từ điển tịch thượng cổ. Điển tịch kia vô cùng chính quy, nếu không phải là thứ tin cậy tuyệt đối không ghi trên đó. Ta sao lại không biết cơ chứ?
- Cửu Văn Vấn Thiên đan, có tám mươi mốt đạo đan văn giao thoa với nhau, tạo thành sáu ngàn năm trăm sáu mươi mốt pháp văn.
Giang Trần cười nhạt nói:
- Đây là đáp án tuyệt đối chính xác, nếu như ngươi nhìn thấy đáp án này, vậy chúc mừng ngươi, ngươi đã nhìn thấy đồ vật thật. Nếu như ngươi không nhìn thấy đáp án này, như vậy không thể không nói, chia buồn với ngươi đã nhìn thấy thứ rác rưởi.
Hồng Đan Vương triệt để sửng sốt. Hắn tuyệt đối không ngờ tới, đối phương ngay cả vấn đề lạ như vậy cũng có thể trả lời được.
Phải biết rằng Cửu Văn Vấn Thiên đan này Hồng Đan Vương là bởi vì có cơ duyên xảo hợp cho nên lần đó mới nhìn thấy nó trên điển tịch thượng cổ.
Trong điển tịch kia từng đề cập tới Cửu Văn Vấn Thiên đan, nói tới loại đan dược thần kỳ này.
Chỉ là Hồng Đan Vương tuyệt đối không ngờ tới, người đứng ở đối diện hắn không ngờ cũng xem qua tài liệu về Cửu Văn Vấn Thiên đan.
Nếu không như vậy làm sao hắn ta lại biết được rõ ràng đến thế?
Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần hoảng sợ, vô cùng nôn nóng. Biểu lộ của hắn như vậy không thể nghi ngờ đã bán đứng suy nghĩ trong lòng hắn lúc này.
Giang Trần thấy biểu hiện của hắn như vậy đã biết rõ thứ mà Hồng Đan Vương nhìn thấy kỳ thực là Cửu Văn Vấn Thiên đan chân chính, cũng không phải là loại mặt hàng bình thường ven đường.
Chỉ là biết rõ nội dung là một việc, có biết luyện chế hay không lại là một vấn đề khác. Cửu Văn Vấn Thiên đan này cho dù có ghi lại trên điển tịch thượng cổ cũng chỉ là giới thiệu qua loại đan dược này, cũng không có phương pháp luyện chế.
Cho nên đối với Hồng Đan Vương mà nói, Cửu Văn Vấn Thiên đan này hắn cũng chỉ biết rõ một ít tin tức về nó mà htooi.
Nếu như thực sự muốn hắn luyện chế ra Cửu Văn Vấn Thiên đan kia, căn bản không có bao nhiêu không gian phóng tay. Thứ nhất không có phương pháp luyện chế. Thứ hai cũng không có chuẩn bị kỹ thuật như vậy.
Giang Trần chậm rãi hỏi:
- Đáp án trong lòng ngươi không biết có giống với đáp án của ta hay không?
Sắc mặt Hồng Đan Vương tái nhợt, hắn muốn phủ nhận, thế nhưng cũng không dám phủ nhận. Loại chuyện này cũng thuộc một bộ phận của ước định, nếu như hắn nói dối, lời thề tâm ma cũng sẽ ứng nghiệm.
- Được rồi, vấn đề thứ hai của ta, nếu như vấn đề này ngươi cũng không đáp được, như vậy ước hẹn ba vấn đề không cần phải tiếp tục nữa.
Giang Trần đã thắng ván đầu tiên, nếu như ván thứ hai này lại thắng, vậy ván thứ ba đương nhiên không cần phải tiếp tục tiến hành.