- Chân thiếu chủ, đại danh của ngươi bổn viện chủ ở phía Đông Nam cũng đã nghe qua nhiều. Có câu trò giỏi hơn thầy a. Chân thiếu thủ ngươi từ khi xuất đạo mới được mười năm, luận tên tuổi, không thua Khổng Tước đại đế. Bổn viện chủ quả thực cực kỳ bội phục.
Đây là lời nói khách khí, Giang Trần cũng không quá mức coi là thật, hắn cười nói:
- Tố viện chủ cất nhắc ta như vậy, Chân mỗ quả thực có chút xấu hổ.
- Chân thiếu chủ, ngươi biết ta là người thế nào, cho nên ta cũng không quanh co lòng vòng nữa.
Hạ viện chủ cười nói:
- Ngươi lần này truyền tin cho ta, nói là có một ít trận đồ muốn cho chúng ta xem. Nói những trận đồ này có liên quan tới Thiên Thiền cổ viện, có đúng là có chuyện như vậy hay không?
Giang Trần không nói hai lời, trực tiếp dâng một quyển trục lên, nói:
- Mời Hạ viện chủ xem qua.
Hạ viện chủ nắm lấy quyển trục, sau khi mở ra không có xem trước mà đưa cho Tố Hoàn Chân, nói: