Trấn Tuế Minh Hoàng bên cạnh không nhịn được mà thấp giọng hỏi Giang Trần.
Giang Trần mỉm cười, đây là ván đầu tiên, thắng bại cũng không quan trọng. Thăm dò nông sâu của đối thủ một chút là được rồi.
Đây là những lời an ủi của Giang Trần, trên thực tế, mười ba ván định thắng thua, mỗi một ván đều vô cùng quan trọng.
Đương nhiên hắn cũng không muốn thủ hạ của mình quá mức lo lắng. Hiện tại sĩ khí thật vất vả mới có thể đề cao như vậy. Cũng không thể làm cho sĩ khí tán loạn như vậy a.
Nhưng mà ván này, theo như trước đó Giang Trần dự đoán, hai tên Đan Vương không rõ lai lịch này có trình độ đan dạo quả nhiên vô cùng cao siêu.
- Yên tâm đi, tiểu cô nương ôn nhu yếu ớt kia, cho dù có học đan đạo từ trong bụng mẹ cũng có thể có bao nhiêu đạo hạnh cơ chứ? Không cần lo lắng, ván thứ hai này, nhất định ta sẽ thắng chắc.
Thi đấu ván thứ hai này kỳ thực có hàm lượng kỹ thuật vô cùng cao. Đối với song phương thi đấu cũng là một loại khảo nghiệm cực lớn, bởi vì ván thứ hai này, đầu tiên ngươi phải có được một loại đan dược vô cùng thâm ảo, ít người biết, làm cho đối phương không có cách nào phân biệt ra được.
Đây không thể nghi ngờ một lần khảo nghiệm với người ta.
Ván quyết đấu này song phương đối chiến là một già một trẻ, nhìn qua vô cùng kỳ lạ. Tu La đại đế bỗng nhiên lên tiếng nói:
- Tu La đạo hữu, ngươi có lời gì muốn nói?
Niêm Hoa đại đế nhíu mày hỏi.
- Khi đối chiến phải cách ly, nếu không vạn nhất có kẻ ăn gian thì sao? Dù sao phân tích đan dược tuyệt đối có thể ăn gian.
Không thể không nói Tu La đại đế này rất kiêng kỵ Giang Trần. Một lòng nghĩ tới việc ngăn chặn tất cả khả năng có thể gây ra bất lợi cho hắn.
Đê nghị này của Tu La đại đế quả thực làm khó Niêm Hoa đại đế.
Giang Trần cười rộ lên, nói:
- Tu La, ngươi rốt cuộc sợ ta tới cỡ nào? Ngươi đã sợ như vậy thì tại sao phải vắt óc tìm kế đối nghịch với Khổng Tước thánh sơn ta như vậy.
Tu La đại đế hừ lạnh một tiếng:
- Sợ ngươi? Giữa ban ngày ban mặt ngươi nói mớ gì vậy? Bổn đế chỉ lo lắng những ngườ khác không quân tử, âm thầm quấy rối a.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Niêm Hoa đại đế, cách ly thì cách ly đi. Nhưng mà song phương đều phải cách ly. Ta cũng lo lắng có kẻ dẫn sói vào nhà a.
Trong lúc vô tình Giang Trần nhìn về phía Tu La đại đế.
Ván thứ hai này bắt đầu sau khi song phương thi đấu được cách ly.
Tùng Hạc đan quả thực là một loại đan dược vô cùng thâm ảo, khi Tùng Hạc đan xuất hiện trong ta Huy Đan Vương kia, hắn lập tức phát hiện ra được loại đan dược này bất phàm.
Trong lúc nhất thời Huy Đan Vương này cũng hít sâu một hơi, đồng thời trong lòng hiện lên sự kích động. Trước khi xuất chiến Đan Cực đại đế từng nói với hắn, muốn hắn nghĩ cách tìm hiểu tin tức Tùng Hạc đan, nắm được loại đan dược kia trong tay. Hiện tại Huy Đan Vương có trực giác mãnh liệt, khỏa đan dược này rất có thể chính là Tùng Hạc đan trong truyền thuyết.
Loại linh lực như vậy, sinh cơ cường đại như thế...
Chuyện này khiến cho Huy Đan Vương cơ hồ có xúc động muốn nuốt riêng khỏa đan dược này.
Thế nhưng mà cuối cùng lý trí của hắn vẫn chiến thắng xúc động. Hắn đang trong lúc thi đấu, đừng nói hắn có nuốt riêng được hay không, cho dù nuốt riêng, cũng sẽ là một trò cười cho mọi người.
Cùng lúc đó Hoàng Nhi cũng nắm đan dược mà đối phương cung cấp, đan dược này Hoàng Nhi cũng không biết. Nhưng mà nàng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt. Trước khi lâm chiến, Giang Trần đã bảo nàng chuẩn bị một chút, nếu như là đan dược không biết thì nên phân tích đan dược này như thế nào.