- Con mẹ nó, Chân thiếu chủ không phải là kẻ yếu. Đan Hỏa thành bất quá chỉ là ngoài mạnh trong yếu. Ta thấy bọn họ đang chột dạ, không chột dạ thì làm sao lại làm ra nhiều trò như vậy?
Không thể phủ nhận một việc, từng lần tranh phong, tên tuổi Chân thiếu chủ không ngừng tăng lên, mà Long Hổ Phong Vân hội của Lưu Ly vương thành cũng ngày càng hấp dẫn nhiều ánh mắt. Rất nhiều tán tu trải qua lựa chọn gian nan, nhân số lựa chọn tiến về Lưu Ly vương thành cũng càng ngày càng nhiều.
Một người một khi làm cho người ta cảm thấy thuận mắt thì hắn làm chuyện gì cũng được người ta tìm đủ loại lý do mà ca ngợi.
Nếu như là người bình thường nói loại lời này, nhất định sẽ bị người ta sỉ nhổ.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác hắn lại thu được rất nhiều nhân khí trong giới tán tu, làm cho càng ngày càng có nhiều tán tu thưởng thức hắn, ủng hộ hắn.
Đương nhiên tất cả chuyện này cũng không phải là vô duyên vô cớ. Nếu như không phải có chuyện tranh giành Vạn Thọ đan, cùng với phong ba Nguyệt Thần bảo thụ, cùng với những chuyện như Tùng Hạc đan cộng lại, chỉ sợ mọi người sẽ cho rằng hắn là một tiểu tử càn rỡ, thô lỗ.
Mà có những vốn liếng này, tự nhiên lại có nội tình khiến cho người ta tin phục.
Trong Lưu Ly vương thành, liên tiếp có không ít tin tức trọng đại không ngừng truyền ra, tạo nên oanh động cực lớn trong giới tán tu của bát vực.
Vốn Đan Hỏa thành cho rằng có thể dễ dàng phá hỏng Long Hổ Phong Vân hội, vốn định đẩy Lưu Ly vương thành lên đống lửa, kết quả không ngờ tới lại phát hiện ra bản thân mình lại đưa thân lên đống lửa.
Thế nhưng mà từ trong Lưu Ly vương thành không ngừng có tin tức trọng đại truyền ra, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, nhân khí của Đan Hỏa thành giảm nhiều. Hướng gió không ngừng thổi về phía Lưu Ly vương thành.
Cường giả có thể tu luyện tới cấp bậc cự đầu tán tu, ai mà không phải là người tâm chí kiên định, là nhân vật có chút tính khí khác thường a.
Cho nên tuy rằng Đan Hỏa thành cực lực áp dụng rất nhiều biện pháp tích cực, cũng thu được hiệu quả nhất định. Thế nhưng mà cục diện nghiêng về một bên như dự đoán lúc trước căn bản không có khả năng xuất hiện.
Rất nhiều cự đầu giới tán tu đều âm thầm thả ra tiếng gió, định đi Lưu Ly vương thành tham dự Long Hổ Phong Vân hội.
Đương nhiên, đại đa số cự đầu giới tán tu còn đang ở trong trạng thái quan sát. Dù sao thời gian song phương tổ chức sự kiện kia cũng còn một đoạn thời gian ngắn, bọn họ cũng muốn nhìn một chút, nhìn xem Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành đấu với nhau, rốt cuộc có thể xuất hiện thêm lợi ích nữa hay không.
Cự đầu giới tán tu, đại đa số người đều là con chim ưng không thấy thỏ không giương cánh. Không tới thời khắc cuối cùng, bọn họ đều rất thông minh, cũng không vội tỏ thái độ.
Loại biểu hiện thái độ hoặc là không biểu hiện đơn giản là bởi vì muốn cho song phương xuất ra thêm lợi ích nữa mà thôi.
Như vậy, cục diện trên bát vực trở nên vô cùng quỷ dị. Vốn giới tán tu không có bao nhiêu lực ảnh hưởng trong giới tu luyện thoáng cái biến thành một khối bánh thơm ngon, trong lúc vô hình có tư thế có thể cò kè mặc cả với Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành.
Đan Hỏa thành hiện tại đâm lao phải theo lao. Nếu như bọn họ không đáp lại Long Hổ Phong Vân hội của Lưu Ly vương thành, cũng không làm cái hội nghị đỉnh cao đan võ kia mà nói, nói không chừng hiện tại sẽ không ở trong tình thế khó xử như vậy.
Làm như vậy mà rút lui, như vậy có chút nửa vời.
Vốn định làm cho Lưu Ly vương thành mất mặt, thế nhưng cục diện hiện tại, mặt mũi bản thân Đan Hỏa thành bọn họ chỉ sợ sẽ khó mà giữ được.
- Bệ hạ, thế cục hiện tại, những lão gia hỏa trong giới tán tu kia đều giảo hoạt vô cùng. Bọn họ đang chờ chúng ta tăng thêm lợi ích a.