- Nơi này quả thực rất tốt, cho dù lão phu phải chết thì cũng phải chết trong Đan Kiền Cung. Chân thiếu chủ, hôm nay ngươi là chủ nhân Lưu Ly vương thành. Chúng ta không thể cầu, không thể mong ngươi giống chúng ta trở về Đan Kiền Cung. Không thể trông cậy vào việc ngươi bỏ cơ nghiệp lớn như vậy trở về với chúng ta. Chuyện này không thực tế, cũng không có khả năng. Lưu Ly vương thành to lớn như vậy, hơn nữa không có Lưu Ly vương thành, Đan Kiền Cung chúng ta muốn trùng kiến tông môn căn bản là chuyện hoang đường, viển vông.
- Đúng, trước kia Đan Kiền Cung chúng ta mặc dù có chút chỗ dựa, thế nhưng thời khắc mấu chốt đều không đáng tin cậy. Hiện tại Giang Trần sư huynh thành thiếu chủ Lưu Ly vương thành, là số mệnh mà Đan Kiền Cung chúng ta trước nay chưa từng có. Chúng ta mượn cơ hội này trùng kiến Đan Kiền Cung, có được sự trợ giúp của Giang Trần sư huynh, Đan Kiền Cung chúng ta đâu chỉ là một tông môn tứ phẩm như trước được nữa?
- Đúng vậy, vương hầu thay đổi, ai có thể nói những tông môn nhất phẩm kia vĩnh viễn chỉ là mấy nhà kia? Hoàng đế cũng phải thay phiên làm, năm nay tới phiên chúng ta. Giang Trần sư huynh có bản lĩnh như vậy, nhất định sẽ trợ giúp Đan Kiền Cung chúng ta trở thành tông môn nhất phẩm.
Lăng Huệ Nhi cũng kích động vô cùng, nói.
Đan Trì cung chủ cũng không có mất đi lý trí mà chỉ khoát tay, ý bảo mọi người yên tĩnh, hắn nói:
- Tất cả mọi người yên lặng một chút, không cần tạo áp lực cho Giang Trần sư huynh của các ngươi.
Giang Trần cười cười:
- Gây áp lực cho ta sao? Đúng như Lăng Huệ Nhi sư muội nói, tông môn nhất phẩm hiện tại ai cũng không phải là trời sinh. Đan Kiền Cung chúng ta, bên trong cái tên có thiên. Tông môn nhất phẩm hơn phân nửa mang chữ thiên. Phân biệt mình không giống người thường. Đan Kiền Cung chúng ta, ở phương diện tên tuổi đã có điềm báo ứng với tông môn nhất phẩm a.
Giang Trần cũng cố ý nói.
Cách nói này rất mới lạ, khiến cho tất cả mọi người cười ha hả.
Vân Niết trưởng lão cũng cười nói:
- Chân thiếu chủ, không đúng, có lẽ nên gọi ngươi là Giang thiếu chủ mới đúng. Ài, lão phu rất rối loạn, rốt cuộc nên gọi tên như thế nào a?
- Cứ gọi ta là Giang Trần đi.
Giang Trần cười nhạt nói:
- Cố nhân Đan Kiền Cung tựa như thân nhân của ta vậy. Gọi ta là gì ta đều cao hứng.
Đan Trì cung chủ gật đầu nói:
- Cả đời Đan Trì ta, chí lớn nhưng tài mọn, vẫn muốn đưa Đan Kiền Cung trở thành tông môn tam phẩm. Chí khí không thiếu, thế nhưng thiếu chút nữa lại thân tử đạo tiêu, tông môn còn bị hủy. Nếu không phải năm đó coi như ta có chút ánh mắt, đem Giang Trần ngươi từ Bảo Thụ tông tới Đan Kiền Cung. Khi kiếp nạn kia tới, Đan Kiền Cung ta nhất định sẽ giống như những tông môn khác trong Vạn Tượng Cương Vực, tan thành mây khói, nào có được giống như hôm nay, mọi người tụ tập thương nghị trùng kiến tông môn.
Đây là lời tâm huyết của hắn, Vân Niết trưởng lão, còn có Mộc Cao Kỳ, tất cả mọi người đều nhao nhao gật đầu.