Ba đại tông môn lần này tới đây không ngờ đều là tông chủ của ba tông. Ba đại tông chủ này có địa vị bất phàm, nhìn thấy Xích Đỉnh hoàng đế cũng không có quỳ lạy hành lễ mà chỉ ôm quyền rồi khẽ khom người.
Động tác thi lễ đơn giản như vậy lại làm cho trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế co thắt lại một cách khó hiểu, trong lúc mơ hồ có cảm giác không quá tốt.
Bởi vì hắn phát hiện ra biểu lộ của ba đại tông chủ này đều có chút ngưng trọng. Mà động tác thi lễ rõ ràng lại mang theo ý qua loa nồng đậm.
- Ba vị ái khanh, hôm nay các ái khanh dắt tay nhau tới đây, đích thị là vì những tin đồn kia, cho nên mới cố ý tới phân ưu cho trẫm a.
Xích Đỉnh hoàng đế cười nói.
Tông chủ Xích Ly tông mở miệng trước:
- Bệ hạ, lần trước chuyến đi Băng Vân sơn mạch kia, Xích Ly tông ta nguyên khí đại thương. hôm nay lại là lúc rối loạn. Xích Ly tông ta cảm thấy nguy cơ trùng trùng, số mệnh lung lay sắp đổ. Bởi vậy định đóng cửa sơn môn, bế tông trăm năm. Cho nên mới tới đây nói một tiếng với bệ hạ.
- Cái gì? Phong tông trăm năm?
Trong lòng Xích Đỉnh hoàng đế trầm xuống, giống như có một cái chùy lớn nện vào ngực hắn, khiến cho sắc mặt hắn bắt đầu trắng bệch.
- Đúng vậy.
Biểu lộ trên mặt tông chủ Xích Ly tông không sợ hãi, không gợn sóng. Đối mặt với ánh mắt như ăn thịt người của Xích Đỉnh hoàng đế cũng không vui mừng, cũng không sợ hãi.
- Bệ hạ, Thiên Ưng tông ta cũng giống vậy, lần trước biến cố xảy ra ở Băng Vân sơn mạch, Thiên Ưng tông ta cũng nguyên khí đại thương. Vì vậy cũng định phong tông một trăm năm, không hỏi tục vụ.
- Vạn Phật tông ta vốn không tranh quyền thế, hôm nay bên ngoài lại phong vân dậy sóng, Vạn Phật tông ta chỉ là tông môn tam phẩm, vô lực tham dự vào vòng xoáy kia. Bởi vậy định phong tông hai trăm năm, không tranh quyền thế.
- Các ngươi cho rằng trẫm cố ý không để cho các ngươi sao? Đó là bởi vì căn bản không nhận được linh dược Thiên cấp từ Đan Kiền Cung.
Xích Đỉnh hoàng đế được linh dược Thiên cấp, chỉ là số lượng căn bản không đủ để phân cho ba nhà, mỗi nhà một gốc.
- Ha ha, hiện tại bệ hạ muốn nói thế nào cũng được. Ngày đó xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, ba tông chúng ta một chút chỗ tốt cũng không có. Hôm nay lại muốn chúng ta gánh vác chuyện kia, như vậy cũng không quá công bằng a.
- Đúng vậy, thiên hạ nào có đạo lý nào như vậy? Chỗ tốt không có, một khi gặp tai họa lại muốn cùng nhau gánh chịu? Ba tông chúng ta cũng không có bổn sự này, đi ngăn cản lửa giận của Lưu Ly vương thành.
Tông chủ ba tông thấy Xích Đỉnh hoàng đế xé rách da mặt, bọn họ cũng không ngại xé theo.
Nói trắng ra bọn họ đã sớm nhìn thấu Xích Đỉnh hoàng đế. Đơn giản chỉ là muốn bảo vệ địa vị thống trị của mình, muốn ba tông bọn họ đi làm bia đỡ đạn cho hắn ta.
Ba đại tông môn cũng không ngốc. Chuyện lần kia bọn họ rất may mắn không có tham dự. Hôm nay có cơ hội phủi sạch này, tự nhiên bọn họ sẽ lập tức phủi sạch quan hệ, phong tông tự thủ mới là vương đạo.
Xích Đỉnh trung vực này cho dù có đổi chủ, cũng không liên quan tới bọn họ. Dù sao cũng chỉ là đổi một chủ tử mà thôi, nói không chừng còn có tiền đồ hơn.
Yến gia này thống trị Xích Đỉnh trung vực lâu như vậy, cũng không mang tới bao nhiêu phúc lợi cho Xích Đỉnh trung vực. Ba đại tông môn là trụ cột của đế quốc, những năm qua cũng không có phát triển gì thêm.
Ngự Xích Đỉnh hoàng đế có cảm giác đau thắt, trong mắt hiện lên sát cơ.
Chỉ là ba đại tông chủ này cũng không phải thiện nam tín nữ gì, bất luận một ai đều có thực lực không chênh lệch với người làm hoàng đế như hắn là bao.
Ba người liên thủ, ngay cả đại hội hoàng cung này cũng có thể xông vào một lần. Nếu như hạ lệnh truy sát, vạn nhất để cho bọn họ chạy đi. Khiến cho ba đại tông môn cùng nhau vây công hoàng thất, đó chính là cục diện ngọc đá cùng tan a.