- Không cần phải nói nhiều như vậy. Đừng tưởng rằng đây là cò kè mặc cả. Bổn thiếu chủ co các ngươi cơ hội, đó là từ bo. Lần này ta giá lâm Xích đỉnh trung vực là vì giết người báo thù mà tới. Hẳn các ngươi cho rằng, một chút trò nhỏ phong tông của các ngươi có thể lo cho thân mình được sao?
Thanh âm của Giang Trần bắt đầu lạnh lùng.
Cảm nhận vẻ lạnh lẽo trong lời nói của Giang Trần, ba trưởng lão của ba đại tông môn nhịn không được mà sởn hết gai ốc. Một thiếu chủ trẻ tuổi, nghe nói năm nay còn chưa tới ba mươi tuổi mà đã sinh ra uy áp đáng sợ như vậy.
- Giang Trần thiếu chủ... Chúng ta... Oan uổng a. Chuyện xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, ba đại tông môn chúng ta không có tham dự, không hồ đồ với hoàng thất. Ân oán giữa song phương, vốn không liên quan tới chúng ta a.
Mà lúc này đại quân của Thương Hải đại đế phân thành ba đường, cũng vây quanh lối ra của ba đại tông môn, chỉ được phép vào, không có phép ra.
Sau khi nhận được tin tức, tông chủ Thiên Ưng tông khiếp sợ không thôi. Tông môn bị bao vây bên ngoài cũng khiến cho hắn rất rối loạn, hiện tại nghe thấy tin tức này càng thêm rối loạn.
- Thiên Ưng tông ta chưa từng tham dự xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, tại sao lại hùng hổ dọa người như vậy?
- Tông chủ a, bây giờ không phải là thời điểm nói những lời này. Ba đại tông môn chúng ta ở trong Xích Đỉnh trung vực, là thế lực trụ cột. Giang Trần thiếu chủ kia chỉ cho chúng ta thời gian nửa ngày, nếu như không có động tĩnh, hắn sẽ hạ lệnh công kích ba đại tông môn.