Trán đổ mồ hôi đầm đìa, ba đầu cự mãng này giống như cự long từ trong biển rộng nhảy lên, tạo thành uy áp đáng sợ giống như cơn sóng, khiến cho nàng cơ hồ không có cách nào chống đỡ được quá lâu.
Chỉ cần kích phát Độn Không phù là có thể lập tức độn không còn bóng dáng.
Thủ quyết trong tay Đan Phi biến ảo, muốn thúc dục đạo độn không phù này. Thế nhưng giờ phút này, trong hư không đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang giống như thiểm điện đột nhiên bắn tới.
Tay Đan Phi nắm chặt, giống như bị điện giật. Tấm Độn Không phù kia trực tiếp từ trên tay nàng rơi xuống dưới.
Biến cố lần này cũng làm cho Đan Phi chấn động. Nàng căn bản không biết đạo công kích này từ đâu tới, thoáng cái đã đánh rơi đạo Độn Không phù trong tay nàng.
- Triệu Mãng, ngươi quá làm cho vi sư thất vọng rồi. Một nữ tu Thánh Cảnh trung giai ngươi cũng không làm gì được.
Thanh âm âm trầm từ chỗ nào trong hư không truyền ra.
Nghe thanh âm này tựa như là có thể phá kim loại, vô cùng chói tai, làm cho người nghe lập tức cảm thấy trong lòng rất không thoải mái.
Nhưng mà Triệu mãng và Lục Dịch nghe xong lời này, lập tức cả kinh thốt lên một tiếng:
- Sư tôn.
Đám mây trên không trung đột nhiên bị xé rách, một đạo quang mang phóng xuống. Một đạo quang mang đáp xuống, một lão giả mặc y bào, tay vung vẩy một chiếc quạt, đôi chân trần to đáp xuống phía dưới.
Người này chính là Khâu trưởng lão của Thiên Hà cung, ở Thiên Hà cung địa vị tuy rằng không tính là cao cấp nhất, thế nhưng cũng coi như là người cực kỳ có quyền lên tiếng.
Không phải vì thực lực bản thân hắn siêu nhiên tới cỡ nào, mà do Triệu Mãng do hắn bồi dưỡng là một đệ tử chân truyền. Mà bởi vì làm đệ tử chân truyền, cho nên địa vị của Khâu trưởng lão này trong tông môn cũng được đề cao rất nhiều.
Tần Thập Tam cuối cùng cũng có quan hệ thân thích với hắn. Lão giả đầu trọc gọi là Khâu trưởng lão này chưa hẳn đã quan tâm tới chất tử họ hàng xa như Tần Thập Tam này bao nhiêu. Nhưng mà Tần Thập Tam này cuối cùng cũng là vãn bối của hắn, có quan hệ huyết thống với hắn.
Quan trọng nhất chính là, Tần Thập Tam này là thể diện của hắn. Cũng là con cờ mà hắn bố trí tại cấm địa thượng cổ này.
Thế nhưng mà ván cờ này hiện tại lại bị người ta hủy.
- Hãy xưng tên ra, để xem lão phu có biết ngươi hay không.
Ngữ khí của Khâu trưởng lão rõ ràng đã lạnh lùng hơn rất nhiều, không còn vẻ mặt ôn hòa như lúc trước nữa.
- Sư tôn, nữ nhân này dầu muối không ăn. Đệ tử trước đó đã hỏi nàng, nàng không có nói. Hơn nữa nàng còn nói chưa từng nghe qua Thiên Hà cung đại danh đỉnh đỉnh như chúng ta.
- Hừ.
Khâu trưởng lão cũng giận dữ nói:
- Cương vực nhân loại to lớn như vậy, tu sĩ không biết Thiên Hà cung chúng ta quả thực không nhiều lắm. Cô nương, ngươi giết chất tử của ta, cho dù sau lưng ngươi có trưởng bối trong nhà, có sư môn. Thì khoản sổ sách này lão phu tuyệt đối không có khả năng ngồi yên không để ý tới. Ngươi cam chịu số phận đi.
Khâu trưởng lão cười dữ tợn một tiếng. Uy áp cường đại không chút che dấu phóng về phía bên Đan Phi.
Tu vi của Khâu trưởng lão cũng không có tiến vào Đế cảnh, chỉ là tu sĩ Hoàng cảnh cửu trọng. Nhưng mà thực lực bực này áo chế Thánh Cảnh tứ trọng như Đan Phi, đó là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.