- Chúng ta đi tìm rất nhiều nơi, thế nhưng lại không tìm thấy một chút dấu vết, manh mối nào. Mà địa phương phong ma ở Man hoang kia có trần pháp ngăn đường. Ma lão và Đại giác, hai vị tiền bối này cũng không có cách nào thông qua.
Trận pháp kia tự nhiên Giang Trần biết rõ, là trận pháp mà hắn tự tay bố trí sau khi rời khỏi địa phương man hoang khi đó.
Trận pháp kia dùng biện pháp thông thường tự nhiên không có cách nào qua được. Giang Trần không rõ, rốt cuộc Khổng Tước đại đế bệ hạ dùng biện pháp nào thông qua? Dưới tình huống bản thân bị trọng thương, có thể đi vào bên trong trận pháp kia sao?
- Thiếu chủ, những kẻ này do Đan Cực đại đế phái tới, nhát định biết rõ địa phương chiến đấu ở nơi nào. Không bằng để cho bọn chúng dẫn đường, chúng ta đi xem xét trên đường vậy.
- Đi đi, Khổng Tước đại đế bệ hạ đối với chúng ta đều ân trọng như núi. Nếu như không đi nhìn xem một chút, trong lòng khó có thể bình an được.
- Đan Phi, địa phương Man hoang kia ta đã từng đi qua, vô cùng hung hiểm. Ta để cho Bàn Long đại đế mang nàng trở về Đan Kiền Cung trước, mấy ngày nữa ta sẽ cùng nàng trở về Lưu Ly vương thành. được chứ?
Dưới sự dẫn đường của ba tu sĩ Đan Hỏa thành, Giang Trần và Vô Song đại đế cùng đi tới nơi Khổng Tước đại đế chiến đấu với đám người Tu La đại đế.
Chỗ kia ở trong liên minh thập lục quốc hoang tàn vắng vẻ, vài trăm dặm chung quanh đều là một mảnh vắng vẻ.
- Kỳ quái, nơi này hoang vu, sao Khổng Tước đại đế lại bị bọn chúng đánh lén ở nơi này chứ?
Nếu như hiện tại hắn làm ra một chút chuyện sai lầm, hoặc xảy ra chuyện. Đừng nói là gặp chuyện không may trong địa phương Phong ma, cho dù bị nhốt tại địa phương Phong ma này, Lưu Ly vương thành tất sẽ lâm vào đại loạn.