Những ma bộc kia, dưới sự liên thủ đuổi giết của Giang Trần và tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc, căn bản không có một ai may mắn thoát khỏi. Điểm này Giang Trần có nắm chắc tuyệt đối.
Lùi một vạn bước mà nói, cho dù có một con cá lọt lưới, bằng vào năng lực của con cá lọt lưới này, làm sao có thể tạo ra lời đồn như vậy trên cương vực nhân loại? Làm dư luận huyên náo, xôn xao như vậy?
Việc này có chút cổ quái.
- Những tin đồn này bắt nguồn từ đâu?
Giang Trần nhíu mày hỏi.
- Còn không phải những người kia sao? Vân Lan đại đế Đan Hỏa thành, Bất Diệt Thiên Đô...
Bàn Long đại đế dùng giọng không cho là đúng nói.
- Ngươi nói cái gì?
Giang Trần không đợi hắn nói xong, trực tiếp ngắt lời hắn, thân thể bỗng nhiên từ trên ghế đứng bật dậy.
Gần đây Giang Trần là người trầm ổn, mọi người thấy phản ứng của hắn kịch liệt như vậy, đều có chút giật mình.
Sắc mặt Giang Trần ngưng trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào Bàn Long đại đế, hít sâu một hơi nói:
- Ngươi mới nói cái gì? Vân Lan đại đế của Đan Hỏa thành? La Khí đại đế của Bất Diệt Thiên Đô?
- Đúng. Còn có Nhị cung chủ của Thiên Hà cung. Duy Ma tôn giả của Thiên Âm tự.... Đáng giận nhất chính là Thiếu Dương đại đế của Cửu Dương Thiên Tông không ngờ lại đứng ra vu hãm thiếu chủ người. Cửu Dương Thiên Tông không phải nói muốn giảng hòa với thiếu chủ sao?
Bàn Long đại đế nói tới đây, vẻ mặt tràn ngập căm phẫn.
Sắc mặt Giang Trần càng thêm âm trầm khó coi.
Mọi người thấy Giang Trần phản ứng kịch liệt như vậy, trong lòng trầm xuống. Bọn họ không chút nghi ngờ Giang Trần, chỉ là nhìn thấy phản ứng của Giang Trần như vậy, trong lòng bọn họ đều ý thức được, có lẽ thực sự đã xảy ra chuyện lớn gì đó.
Giang Trần lần nữa hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Bàn Long, ngươi xác định chứ? Những lời này đều từ trong miệng đám người Vân Lan đại đế kia mà ra sao? Chính miệng bọn chúng nói ra?
- Đúng vậy. Đan Hỏa thành cầm đầu những người này, gần đây đang triệu tập thế lực khắp nơi, muốn Lưu Ly vương thành chúng ta cho câu trả lời. Hiện tại cương vực nhân loại hình thành cục diện song phương giằng co. Một bên ủng hộ thiếu chủ... Bên còn lại thì theo chân Đan Hỏa thành mò mẫm hồ đồ.
Bàn Long đại đế nói xong, thanh âm ngừng lại, bởi vì hắn nhìn thấy biểu hiện ủa Giang Trần, ý thức được tình huống có chút không đúng cho nên lúc này mới mở miệng nói.
- Ngươi nói tiếp đi.
Giang Trần cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại.
- Đem tất cả mọi chuyện các ngươi biết rõ, càng kỹ càng càng tốt, nhất là tin tức về đám người Vân Lan đại đế kia cho ta.
Giờ phút này Giang Trần cố gắng làm cho tâm tình của mình bình phục lại.
Bàn Long đại đế không biết nên nói thế nào.
Hiện trường lúc này một mảnh im lặng, ánh mắt mọi người bắt đầu trốn tránh. Hiển nhiên những cường giả đại đế này đều bị phản ứng của Giang Trần hù dọa.
Giang Trần phát giác được bầu không khí có chút vi diệu, than nhẹ một tiếng rồi nói:
- Chư vị, các ngươi xác định, Vân Lan đại đế, La Khí đại đế kia, còn có Duy Ma tôn giả đều hiện thân?
- Thiếu chủ, trong chuyện này hẳn là có gì không đúng, đúng không?
Tịch Diệt đại đế bỗng nhiên hỏi.
Mọi người kỳ thực vô cùng tò mò, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì mà khiến cho phản ứng của Giang Trần thiếu chủ lại mạnh như vậy.
Ánh mắt Giang Trần ngưng trọng, quét mắt nhìn về phía mọi người.
- Theo như lời các ngươi nói, đều khiến cho bổn thiếu chủ có chút hoài nghi. Rốt cuộc các ngươi ngồi trước mắt ta có phải thực sự là các ngươi hay không.
Tất cả mọi người đều không hiểu ra sao, không hiểu rõ.
Lời này có ý gì? Bọn họ phát hiện ra lời nói của Giang Trần thiếu chủ càng ngày càng làm cho mọi người nghe không hiểu.
Bàn Long đại đế gãi gãi đầu nói:
- Thiếu chủ, chẳng lẽ những người như chúng ta còn có người dám giả mạo hay sao? Lại nói, giả mạo bề ngoài, lực lượng huyết mạch khó mà giả mạo được. Lại nói, huyết mạch Bàn Long nhất tộc ta ai có thể giả mạo được.
Giang Trần cười khổ:
- Vân Lan đại đế, La Khí đại đế mà thế nhân nhìn thấy nhất định là giả mạo.
- Ồ?
Tất cả mọi người khẽ giật mình. Cả đám đều không hiểu ra sao. Hoàn toàn không biết ý nghĩa trong lời nói của Giang Trần.
- Những người này ở Trầm Hương cốc cũng đã chết.
- Cái gì?
- Chết rồi?
Những đại đế của Lưu Ly vương thành, cả đám đều nhìn nhau, vẻ mặt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng được.
- Thiếu chủ, những chuyện này không phải người đang nói giỡn đó chứ? Vân Lan đại đế kia tụ tập một đám người, hiện tại đang ở cương vực nhân loại, phỉ báng, hãm hại thiếu chủ bốn phía. Chuyện này tuyệt đối không giả a. Những chuyện này hiện tại tràn ngập bốn phía. Một truyền mười, mười truyền trăm. Một người nói có khả năng là giả. Thế nhưng, thế giới võ đạo khắp nơi đều nói chuyện này, như vậy giả cũng thành thật.
Giang Trần gật gật đầu:
- Cho nên Bổn thiếu chủ mới cảm thấy kỳ quái. Trong chuyện này nhất định có chỗ kỳ quặc. Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, những người kia đã chết. Những người tiến vào Trầm Hương cốc kia trừ bổn thiếu chủ ra, còn có một Thiếu Dương đại đế, còn có một Tử Yên tông lão, những người khác đều chết. Nhưng mà nếu như Thiếu Dương đại đế kia đứng ra chỉ điểm ta, vậy thì Thiếu Dương đại đế kia chỉ sợ cũng đã lành ít dữ nhiều.
Biểu lộ của mọi người lập tức trở nên cực kỳ phức tạp. Bọn họ có thể nhìn ra được, những lời này của Giang Trần không phải là nói đùa, mà vô cùng chăm chú.
Giang Trần cũng không thừa nước đục thả câu:
- Bên trong bí cảnh Trầm Hương cốc trấn áp một ma chủ Thiên Ma. Bị một trận pháp của tông môn thượng cổ trấn áp. Thiên ma này vận dụng ma thức, hấp dẫn tu sĩ nhân loại tiến vào Thiên Ma lĩnh vực của hắn. Nếu không phải bổn thiếu chủ ngay từ đầu có vài phần hoài nghi. Chỉ sợ cũng chỉ có thể làm ma bộc cho Ma chủ Thiên Ma kia.
Lập tức, Giang Trần đem mọi chuyện xảy ra trong Trầm Hương cốc nói qua một lần, hai năm rõ mười. kể cả chuyện những người kia trúng kế của Ma chủ Thiên Ma. Kể cả Thiếu Dương đại đế dưới sự yểm hộ của tùy tùng, chạy ra khỏi Thiên Ma lĩnh vực của Ma chủ Thiên Ma. Sau đó lại ở lại một đoạn thời gian rồi mới cùng với Tử Yên tông lão kia rời khỏi.
Sau đó tu sĩ Nam Đấu ly tộc xâm lấn, ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn.
Giang Trần không có chút dấu diếm nào. Kể cả thần cung thượng cổ kia Giang Trần cũng không có dấu diếm.
Chuyện này quan hệ trọng đại, Giang Trần phải nói rõ.
Hắn có một loại dự cảm rất là không ổn, sau lưng chuyện quỷ dị này tuyệt đối có âm mưu đáng sợ hơn, đang không ngừng lan tràn.
Đáng sợ nhất là thế lực sau lưng âm mưu này vô cùng đáng sợ. Vậy tuyệt đối với chuyện xảy ra trong thánh địa Thánh Nhất tông bọn họ đều biết từ đầu chí cuối.
Chuyện này khiến cho Giang Trần vô cùng giật mình.
Giang Trần hoàn toàn có thể khẳng định, tình huống lúc ấy còn có cường giả thứ ba. Chỉ là cường giả thứ ba kia không ngờ lại đáng sợ như vậy.